🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Vân Phàm: "Tiểu Anh nhanh thanh tỉnh, không thể chết kéo ra Tiểu Đào đi." Vân Phàm dứt lời, tay hắn ném một ống thủy tinh tới.

Ống thủy tinh bay trên cao, một đường ném đẹp đẽ rơi trên người Dương Anh, Dương Anh thân thể bình phục, nàng mở mắt nhìn Dương Đào trước mắt

Kéo ra đối phương dùng tốc độ nhanh nhất quay đầu, kéo Dương Đào đi ra khỏi tảng đá, mà hắc ám nguyên tố năm đạo thấy Dương Đào bị kéo đi.

Nhanh chóng hóa thành năm đại hắc ám nguyên tố đuổi theo, Vân Phàm cắn chặt răng: "Còn xuất hiện?" hắn chỉ đánh đẩy ra Hắc ám Vân Phàm, Dương Anh.

Thân ảnh biến mất, xuất hiện sau lưng Dương Anh đang mang đi Dương Đào trên lưng, một thân một mình cầm trên tay con dao.

Vân Phàm tay trái còn lại, hiện ra một đao kiếm, hắn bình tĩnh chậm rãi bước tới năm đạo hắc ám nguyên tố.

Năm đạo hắc ám nguyên tố không có nói chuyện, mà một mực hướng Vân Phàm mà tới, Vân Phàm cười nhẹ: "Tới a, ta kiếp này không có nhà."

"Thật không mong đợi nhiều, chỉ mong ta đầu thai có một nhà tốt lành, hảo hảo sống tốt." Vân Phàm nghiến răng, thân thể bộc phát lượng lớn nguyên tố.

Chân trái bước lên một bước, chân phải theo đó bước lên, hai chân nhanh chóng chạy tới, hắn nhảy lên cùng đối chiến năm đạo hắc ám nguyên tố.

Cùng với hai đạo hắc ám Vân Phàm, Dương Anh.

Bên trong hắc, cảnh tượng khó mà nhìn rõ, Dương Anh thân ảnh giống như gió, trên lưng là Dương Đào, một mực hướng ra cửa hang.

Nàng lại không có mệt mỏi, bởi vì Vân Phàm đưa cho nàng, là hồi linh khí tác dụng phụ tuy có, nhưng Vân Phàm ta phá hủy hang động.

Đối phương muốn đi ra rất khó.

Vân Phàm sau lưng nàng, màu đỏ ma chú ký tự khó hiểu, bên trong là Vân Phàm chạy về phía trước.

Trước mắt hắn năm đạo hắc ám nguyên tố, không ngừng lao tới hắn nơi, Vân Phàm cười nhẹ: "Ta muốn cùng các ngươi đồng quy vu tận."

Vân Phàm tay hiện ra một lượng lớn linh khí, đánh lên cao.

Trên cao dù là một nửa hình cầu, tảng đá dù là hang động che chắn, bất quá không chịu nổi Vân Phàm nhất kích, hang động lung lay.

Đá trên cao không ngừng rơi xuống, Vân Phàm cười nhẹ, cuối cùng giải thoát: "Ta kiếp sau muốn có một gia đình, có hài tử có lão bà thật tốt sống."

Hắn nhìn hắc ám nguyên tố năm đạo, hắc ám giống hắn, cùng hắc ám giống Dương Anh không những lao tới, hiện rõ linh khí tăng cao.

Có độ tức giận.

Bên này Dương Anh vừa cõng ra Dương Đào, ngã xuống đất quay đầu nhìn lại, hang động vậy mà lung chuyển, vô số tảng đá không ngừng rơi xuống.

Che lại hang động cửa hang, Dương Anh không rõ bên trong: "Vân Phàm đại ca, ngươi tại sao phải làm ra lựa chọn này."

Vân Phàm đại ca, hắn dùng tới cách này bản thân nàng phá vỡ dễ dàng, là bởi vì hắc ám ma chú ký tự khó hiểu, chỉ là Trúc Cơ cảnh.

Vân Phàm dù cảnh giới thấp, hắn vẫn kéo dài thời gian. Giải cứu thành công hai người, nếu như ma chú ký tự, nghi thức khó khiểu.

Một bước tăng cao thêm, không phải dễ dàng như vậy cứu người, nghi thức cũng sẽ không bị đá từ trên cao rơi xuống, làm phá hỏng.

Vân Phàm đại ca, đều suy nghĩ hết toàn bộ. Hắn nhìn ngũ đại thi thể sói yêu, hắc ám nguyên tố bay lên cao, như dòng nước chảy về một hướng.

Chỉ là hơi ít, nhưng càng về sau hắn phát hiện hắc ám càng ngày càng nhiều, hắn liền biết rõ nếu càng lâu, khó giải cứu Dương Đào.

Chọn cách hy sinh chính là phương án hắn đặt ra, đây là tốt nhất phương án, hắn không người thân, không có thứ gọi là nhà.

Nhà ở đây, Vân Phàm đại ca nói tới, chính là một ngôi nhà vừa về tới, gia đình đều đều không có, mở cửa đi ra, hắn đều là nhìn thấy tĩnh mịch căn nhà.

Vân Phàm không muốn cảnh như vậy, thà rằng ta đầu thai không nhớ kiếp này, muốn để kiếp sau của ta, có một gia đình hảo hảo sống tốt.

Dương Anh khóc lóc, ngồi quỳ trên đất: "Vân Phàm đại ca, Dương Anh xin lỗi xin lỗi, là Dương Anh sai, Dương Anh không giúp được Vân Phàm đại ca."

Nàng hai chân quỳ xuống người ngã về trước, hai tay chống trên mặt đất, nước mắt rơi tầm tã, không hiểu vì sao trời đang nắng lại đổi mưa.

Có lẽ thiên đạo thấy được, nàng oan uổng cỡ nào.

Nói đến đây, Dương Anh thở dài: "Là do Dương Anh quá yếu, không thể cứu được Vân Phàm đại ca."

Thẩm Thẩm không có trách móc nàng.

Lắc đầu, tay đưa lên xoa đầu Dương Anh: "Tiểu Anh, ngươi không sai, Vân Phàm lão đệ lựa chọn hy sinh chúng ta đều biết, ngươi không biết đấy thôi."

"Chúng ta mỗi năm đều cúng bái hắn, cùng hai người các ngươi, chính giữa thôn chính là có ba người các ngươi tượng đá."

Thẩm Thẩm càng nói càng nghẹn nghào, thôn làng cúi đầu: "Vân Phàm lão đệ, không có nhà đây là điều ai đều có, mà Vân Phàm lại không."

Thôn làng người đều cúi đầu, tiếc thương cho Vân Phàm, bọn hắn đều không phải người thiếu hiểu biết, đều hiểu rõ Vân Phàm là người cứu Anh Vân Đào thôn.

Nếu không có ba người, Anh Vân Đào thôn muốn diệt tận, mấy người quỳ xuống dập đầu ba cái: "Vân Phàm lão đệ, Anh Vân Đào thôn nguyện sẽ không quên ngươi năm đó ân tình."

Thôn làng đồng loạt quỳ xuống, dập đầu: "Anh Vân Đào thôn, nguyện sẽ không quên công lao ngươi, năm đó ân tình đời đời con cháu khắc ghi."

Dương Anh gật đầu, Vân Phàm đại ca chính xác tốt, hắn tài lực không thấp đều biết càng kéo dài thời gian, hắc ám nguyên tố tăng cao.

Tăng cao thêm một cấp bậc, sợ rằng Dương Anh muốn đưa tay vào, đều không thể may mắn vẫn là ở Trúc Cơ a, tuy nhìn rất dễ dàng thoát ra.

Mang lại rất khó khăn, vì đây chỉ là bước đầu nghi thức, còn rất dễ dàng không có nhiều hắc ám nguyên tố như nàng tới, trải qua.

Hắc bào nữ tử quay đầu, nhìn cách đó không xa: "Cha ngươi tới ngồi xuống, thôn dân chư vị Tiểu Đào ta nay mời các ngươi một bữa."

Thôn làng lắc đầu: "Tối hôm nay, là để chúng ta mời các ngươi mới phải, chư vị thôn làng già trẻ đều giúp ta nấu cơm, làm món ăn."

"Tối nay không muốn ngủ." Thôn làng đồng loạt hét to.

Cách đó không xa, Vân Thiên Quốc phía đông đi qua biển, chính là Tiên Đạo Tông bây giờ là Ma Nữ Tông một trong khu vực.

Cổ Nhược Ca thân ảnh đứng trên mái nhà đại điện: "Vân Phàm a Vân Phàm, ta muốn xem ngươi đột phá, đợi ngươi cảnh giới cao thâm hơn!"

"Ta đích thân cùng Cổ Nhược Ca muốn chào hỏi ngươi nha." nàng tay nhỏ cầm một viên ngọc màu xanh, đưa lên cao để ánh trăng chiếu xuống.

Làm viên đá phát sáng, trên người nàng đầu hiện ra một kiện giáp mũ, phía trước mắt đều có thể kéo xuống, nàng mũ giáp đều có thể ngăn chặn phía trước.

Nàng kéo lên, để trước chán mũ giáp. Có thể kéo lên kéo xuống tùy ý nàng không chỉ che chính bản thân mặt, mà muốn uy phong Ma Nữ Tông.

Cổ Nhược Ca mặc chiến giáp đứng trên đại điện nội môn, thân ảnh toát ra lượng lớn hắc ám nguyên tố.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.