Chương trước
Chương sau
"Chúng ta muốn phản công!" Lăng Liên, Tiêu Nhiên gật đầu, hai người không nói nhiều, thân ảnh biến mất trong đêm.

Mục tiêu các nàng bây giờ là, tấn công Vân Thiên Quốc từ phía biển, mà Lăng Thanh một kích tấn công Thiên Đế Đô.

Vân Phàm bên này.

Hắn cùng Thần thú đang thảo luận, bên cạnh chạy đến người: "Đại nhân không ổn, có người tấn công chúng ta từ phía hải cảng."

Vân Phàm cùng thần thú đại ca, đang trong đại điện nhìn một nam nhân trên thân mặc chiến giáp, hốt hoảng chạy vào nói.

Vân Phàm đứng bên ghế, thần thú đại ca ngồi trên ghế cao đại điện.

Trong đại điện, hai thân ảnh trên cao đang nhìn bản đồ, lại vì bị nam nhân trên thân mặc tướng lĩnh chạy tới quỳ xuống một chân nói.

Vân Phàm trên tay cầm văn thư: "Gật đầu ta đã biết."

Vân Phàm nhìn thần thú đại ca: "Tiền bối chúng ta cần ngươi ra tay."

Thần thú đại ca gật đầu, hắn bây giờ mất đi bản thân huynh đệ, tâm trí hơi hướng về nữ tính một điểm, nhìn sang bên cạnh Vân Phàm lại nổi lên lòng thương?

Thần thú đại ca lắc đầu, trên thân áo bào rung lay: "Không thể." Hắn nhanh chóng bước xuống đài cao, nhìn lên Vân Phàm: "Vân Phàm huynh đệ chúng ta đi."

Vân Phàm thân ảnh hóa thành một đạo băng nguyên tố, vỡ tan.

Thần thú đại ca, thân ảnh nhanh chóng vỡ tan, nam nhân trên thân mặc giáp ngạc nhiên. Diệp Dương hắn bỗng từ ngoài bước vào.

"Ngươi có thể đi, Vân Phàm đại nhân mời ta tới đây, chính là muốn giải quyết giúp hắn đại việc."

Binh lính quay đầu, phát hiện là Diệp Dương đại nhân gật gật đầu, cúi thấp người: "Diệp Dương đại nhân tiểu nhân đi trước."

Trung niên nam nhân tóc đen gật đầu, trên thân mặc giáp chậm rãi bước lên cao.

Vân Thiên Quốc, hải ngoại lúc này.

Trên cao không ngừng lôi kiếp đánh xuống, trên cao tối đen mây đen. Hai đạo hư ảo màu xanh băng, cùng vô số màu nguyên tố tụ lại, hình thành hai thân ảnh.

Vân Phàm, Thần Thú Đại ca ánh mắt nhìn ra xa hải ngoại: "Đang có thứ gì đó tới đây." Vân Phàm gật đầu, ánh mắt nhìn ra xa, một đầu lớn không rõ diện mục.

Vậy mà không ngừng tiến về phía này, trên cao lôi kiếp không ngừng đánh xuống. Vân Phàm: "Tiền bối đầu này biển yêu thú."

"Sợ rằng cảnh giới không thấp, đi đâu đều mang theo lôi kiếp trên thân, dẫn tới đây Vân Thiên Quốc con dân sợ rằng không tốt, ta đóng băng ngươi chém giết hắn?"

Thần thú đại ca: "Ngươi đóng băng mặt biển ta dễ dàng hoạt động!" Hắn nhìn xuống dưới, đất liền người đều di tản, Vân Phàm thông báo rất nhanh.

Chỉ cần gặp bất chắc, nhanh chóng di chuyển dân chúng. Đang chiến đấu, Thiên Đế Đô hay Vân Thiên Quốc nguy cơ trùng trùng.

Còn lại thần thú hắn đều đặt Thiên Đế Đô, Thiên Đế Đô mở rộng người đều ở xung quanh, mở ra thành trấn nhỏ, vây quanh Thiên Đế Đô.

Hắn thân hoàng đế, không đúng bây giờ phải đổi thành, đại nhân. Vân Phàm hắn không muốn gọi hoàng đế, bản thân dù không muốn.

Ai cũng không thể ép buộc: "Băng Tinh Tuyệt Phá." bên dưới chân hắn, xuất hiện một đạo băng tinh khổng lồ, Vân Phàm búng tay băng tinh khổng lồ.

Hóa thành tửng mảnh sắc nhọn băng tinh, giống như mũi tên đồng loạt công kích về ngoài biển.

Vân Thiên Quốc phía nam hải ngoại lúc này.

Trên biển một thân không lồ, kéo theo vô số lôi kiếp, sóng biển cao lớn không ngừng lao tới đất liền Vân Thiên Quốc.

Vân Phàm trên cao, băng tinh như mũi tên đồng loạt bay đi, làm trên cao mây đen tràng cảnh, thấy rõ vô số băng tinh, bay tới như mưa.

Băng tinh rơi xuống, tiếng đóng băng mặt nước, không ngừng kêu.

Vân Phàm nhìn trước mắt, mặt nước đóng băng lan tràn ra ngoài, băng tinh trên cao rơi xuống đóng băng thành từng mảnh lớn, giống như hòn đá nhỏ rơi trên biển.

Đầu lớn yêu thú, cách đó không xa nhận ra đạo này băng tính, nhằm vào hắn mà công kích: "Hừ, nho nhỏ băng tinh muốn cản phá ta?"

Hắn nhảy lên, hiện ra to lớn thân ảnh kéo dài hơn một ngàn mét, dài như vậy, thân thể cao hơn năm trăm mét. Hai vây cá vậy mà giống như cánh chím.

Bên dưới bụng không ngừng có lôi kiếp đánh ra: "Côn Bằng?" Thần thú đại ca nhìn Vân Phàm: "Ngươi biết tên đầu này yêu thú?"

Vân Phàm lắc đầu: "Chỉ là thuận miệng nói ra mà thôi." Vân Phàm nhìn rất rõ ràng, đầu này quá giống Côn Bằng bất quá, trên thân toát ra là lôi nguyên tố.

Thần thú đại ca thở dài: "Ta quay về bản thể, không có lớn bằng hắn." Thần thú đại ca đang định nói tiếp, một tiếng nổ vang trời.

Xoẹt.

Một đạo không rõ màu tím lôi nguyên tố, một kích từ trong đầu Lôi Hải Vực tấn công tới. Thần thú đại ca bị một kích thân ảnh bị đánh bay.

Thần thú đại ca chưa hiểu chuyện gì, thân thể rơi xuống, kéo dài một đường đất dài. Vân Phàm quay đầu lại, thấy rõ đạo dài như vậy đất thấp xuống, giống như đường hầm.

Không có mái ngăn chặn.

Còn kinh khủng hơn là, vậy mà đất lại kèm theo lôi điện, mỗi lần điện đều không ngừng đánh ra.

Vân Phàm quay đầu lại, thấy Côn Bằng há to miệng: "Ha Ha một đầu mới đạt tới Thần lục giai, cũng muốn đánh thắng ta?"

Vân Phàm cả kinh: "Chẳng lẽ ngươi là? Thần cấp?"

Lôi Hải Vực cười nhẹ: "Đúng vậy, ta đương nhiên là thần cấp bậc, còn là Thần cấp thất giai."

Vân Phàm nuốt một ngụm khí lạnh, như vậy, hắn muốn thắng làm sao có thể? Vân Phàm không biết, Thần Thú đại ca còn sống hay không?

Hay đã bị một chiêu này, đánh choáng váng.

Chưa đợi hắn suy nghĩ, bỗng từ trên trời cao, một đầu thân ảnh, thân mình dài như rắn từ trên cao đâm xuống.

"Thủy Cực Lạc Long Liên." Một đạo hình tròn mở rộng ra xung quanh, một thân ảnh dài hơn một ngàn mét, lao từ dưới xuống.

Sau lưng để lại hình tròn màu đỏ, bay mạnh xuống bên dưới. Đầu Côn Bằng nhìn lên cao, đạo màu nâu dài như vậy giống rắn, đầu lại có hai sừng.

Hướng xuống hắn: "Quá kém dù ngươi về bản thể có dài tới đâu, nhưng kích thước không lớn bằng ta, sao có thể đánh bại ta?"

Thần thú đại ca, há to miệng trong miệng xuất hiện một hình cầu thổ nguyên tố, phạm vi quanh đầu hắn, đều hiện ra vô số hình cầu đá.

Nhanh chóng rơi xuống dưới.

Vân Phàm nhìn trước mắt, biển bị đóng băng một đầu côn băng không ngừng phá hủy băng tinh. Trên đối phương đầu, vậy mà không ngừng rơi xuông hình cầu cột đá.

Vân Phàm nhìn như thấy rõ mưa sao băng, lại lắc đầu đây là chiến trận, hắn cảnh giới quá thấp không thể tiến thêm một bước. Sợ rằng vừa đi ra, làm cản chân Thần thú đại ca.

Nên tu luyện là đương nhiên, hắn đang suy nghĩ.

Trên biển.

Lôi Hải Vực, há to miệng, trước hắn đầu hiện ra một hình vuông, màu tím ngăn chặn hết thảy cột đá từ trên cao rơi xuống.

Thần Thú đại ca không làm lạ.

Đối phương thần thú, Thần cấp thất giai, cao hơn hắn một cái tiểu cảnh giới. Ngăn chặn một tiểu công pháp, rất dễ dàng?

Hắn nhanh chóng xoay thân mình, né tránh không thể va chạm.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.