Đến cuối cùng anh vẫn không thể gặp em.
Đến cuối cùng thì ta vẫn không thể thấy nhau nơi chốn đong người này.
Từ bỏ em.
Từ bỏ em hay giữ chặt em?
Cuối cùng anh đã có câu trả lời.
-------
Suga nhếch mép cười kéo va li tiến vào cửa check-in. Cũng phải thôi, đi mà không thèm nói một lời với cô, anh đang mong chờ cái gì đây cơ chứ.
Ha Ram đã tới được sân bay. Cô nhanh chóng chạy ngay vào trong tìm anh. Nhưng biển người này rộng lớn quá, cô biết tìm ở đâu bây giờ? Ngay lúc này cô cũng không biết cảm xúc của mình là sao nữa. Tại sao thế này? Tại sao cô lại muốn gặp anh đến mức này? Cô vừa chạy vừa khóc, cô hoảng sợ, hoảng sợ với chính những thứ đang xảy ra và sẽ xảy ra với cuộc sống của mình.
- Xin thông báo lại, những hành khách cuối cùng lên chuyến bay ****** từ Seoul đi Daegu lập tức ra cửa số 4 để làm thủ tục check-in. Xin cảm ơn!
Thông báo từ sân bay vang lên như cứu vớt cô khỏi tuyệt vọng.
"Phải rồi!Anh Daegu, anh đang ở cửa số 4!"
- Yoongi! Min Yoongi!
Cô hát to đến mức chỉ mong anh quay lại, anh quay lại đây một chút thôi cũng được! Cô nhất định phải hỏi tội anh, tại sao lại đi vội như vậy? Tại sao lại không cho biết?
- Min Yoongi!!!!
Cô hét tên anh một lần nữa, nước mắt cô lã chã rơi, mặc cho người ngoài đang nhìn cô:
- Anh mà không quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-tan-va-co-gai-nho/1884250/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.