Trên tay áo ta có vương lại vài giọt máu của tên áo trắng. Cộng thêm việc vừa xảy ra đáng lẽ phải cho chúng làm người lại một lần nữa, chỉ là hôm nay sinh thần của ta, coi như nhân từ một lần vậy. Lấy một nửa tu vi của bọn họ để cảnh cáo.
Ta cầm lại Thất Tinh Kiếm định ra tay một cách nhẹ nhàng. Nữ tử bị ta đánh lên mặt trừng mắt nhìn ta rồi lớn tiếng nói: "Yêu nữ! Yêu nữ tà ma ngoại đạo! Chịu chết đi!" Chịu chết ư? Ta ư? Ta định rằng sẽ lấy tu vi một cách nhẹ nhàng, xem ra không nhất thiết như vậy. Ta độ lượng là ngươi đây không đáng. Vậy thì, toàn bộ tu vi và võ công của ngươi xem như là lễ đền tội của ngươi vậy. Độ lượng cũng nên có chừng mực! Ta dứt khoát vung tay dùng Tinh Khí thu lấy tu vi của họ. Toàn bộ bọn họ đều vật vã nằm nền ra đất, mặt mày nhăn nhó kêu gào, chắc chắn đau đớn vô cùng, không ai còn tỉnh táo đều ngất đi cả.
Ta xuống xem tên áo trắng kia như thế nào. Hắn nắm sấp trên nền cỏ, tay áo loang đầy máu thấm xuống cả nền cỏ trong suốt phía dưới. Hắn yếu ớt nâng mi mắt lên nhìn ta, một khuôn mặt tươi sáng như nắng hạ buổi sớm, đôi mắt tươi tắn như gió xuân. Ta cảm thấy trong lồng ngực như đang có Hỏa Tâm Hoa. Chợt thấy thương cảm cho hắn, hay là xao xuyến vì hắn? Điều không bao giờ sảy ra với Băng Tâm Hoa. Lại nghĩ dù sao cũng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-tam-hoa-lieu-da-tan/2907448/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.