CHƯƠNG 107 PN9
Ánh nắng mùa thu nhộn nhạo trong Thu viện, Âu Dương Lạc đầu bạc lông mi trắng động tác nhẹ nhành cởi bỏ băng gạc trên mặt Liễu Phi Li, dưới ánh nhìn chăm chú quan tâm của Hồ Lợi cùng Đường Tống, gương mặt tái nhợt cũng không giấu được tuấn tú xuất hiện trước mặt mọi người, tuy rằng nhìn gần thì thấy trên mặt còn có vài vết hồng ngân nhợt nhạt, nhưng so với trước kia đầy vết sẹo dữ tợn thì tốt hơn nhiều.
“Li ca ca, mau nhìn, mặt của ngươi khôi phục giống y như trước kia rồi.” Đường Tống cao hứng vơ lấy cái gương đồng bên cạnh, giơ lên trước mặt Liễu Phi Li.
Liễu Phi Li tiếp nhận gương đồng, mơ hồ nhìn thoáng qua, đích xác đã muốn tốt , cũng không nhìn kỹ, liền đem gương đồng để sang một bên. Đã trải qua rất nhiều chuyện, hắn đối dung mạo đã không quá để ý , nếu không phải Hồ Lợi kiên trì, Đường Tống cùng Âu Dương thần y cực lực yêu cầu, chỉ sợ hắn đã tính toán mang cái mặt xấu xí dữ tợn kia cả đời .
“Đa tạ Âu Dương thần y, y thuật của thần y quả nhiên cao minh.” Liễu Phi Li còn chưa kịp mở miệng nói chuyện, Hồ Lợi đã giành trước, nhìn y mặt mày hớn hở, giống như được chữa lành là y ấy.
“Tất nhiên, y thuật sư phó của ta chính là xưng bá y lâm, không người có thể địch.” Đường Tống kiêu ngạo nói, bộ dáng hưng phấn cũng giống y là người trị bệnh vậy.
Liễu Phi Li cùng Âu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-son-vuong-gia-dich-ai-nhan/1903795/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.