CHƯƠNG 97
Hồng Vũ nguyên niên tháng ba, Sư Sắc Lặc hai quốc ngưng chiến. Sắc Lặc quốc đem ba thành ngoài Xích Hà thành cắt cho Sư quốc, đồng thời bồi thường vàng bạc châu báu, ngưu dương mã vô số, Hách Triết quốc cũng đoạt được từ trong tay Sắc Lặc quốc quyền khai thác một vùng mỏ giữa biên cảnh hai quốc.
Ngay tại lúc mọi người trên dưới đang chúc mừng thắng lợi, Hàn Vương vừa mới chiến thắng trở về đã làm ra một hành động làm cho mọi người trên triều đều đồng loạt ngã xuống ––– Từ quan!
Niềm vui thắng lợi còn chưa tán đi, tin tức Hàn Vương từ quan đã nhanh chóng lan khắp phố lớn ngõ nhỏ. Mặc kệ là triều đình hay dân gian đều nghị luận về nguyên nhân Hàn Vương từ quan, Hàn Vương chiến công hiển hách, lần này lại vừa mới thảo phạt Sắc Lặc quốc lấy được toàn thắng, sao lại vào đúng lúc thế lực cùng thanh danh đều sáng chói như mặt trời ban trưa quyết định giã từ sự nghiệp đang trên đỉnh vinh quang, từ quan quy ẩn chứ? Đối với điều này, Hàn Vương đang kiên trì từ quan cũng không đưa ra một lý do chính đáng xác thực, chỉ nói ba chữ ‘Không hứng thú’.
Vì thế, các loại phiên bản phỏng đoán lan truyền ồn ào huyên náo trong dân gian, trong đó một phiên bản nhận được sự đồng ý đông đảo nhất là Hoàng thượng sợ Hàn Vương công cao chấn thủ, muốn đối phó Hàn Vương, mà Hàn Vương hiểu dụng tâm của Hoàng thượng, không muốn bị Hoàng thượng mà hắn một lòng phụ tá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-son-vuong-gia-dich-ai-nhan/1903785/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.