CHƯƠNG 93
Cuối cùng, Đường Tống vẫn đi theo Lưu Dục cùng Vương Phúc vào thủ thành phủ của Xích Hà thành.
Ngồi trong căn phòng xa lạ, Đường Tống vẫn có chút cảm giác thân đang ở trong mộng. Đi theo Lưu Dục ra khỏi khách ***, Đường Tống nhìn thấy cái sân bình thường trống trải đầy ắp người, một đám sĩ binh mặc chiến giáp, tay cầm trường thương vây quanh xa phu của Liễu gia mã đội, trường thương lóe hàn quang làm cho mấy xa phu chất phác lạnh run.
Hồ Lợi đã ở bên trong, chẳng qua là bị hai binh lính đè trên mặt đất. Thấy mấy người Đường Tống ra khỏi cửa phòng, Hồ Lợi lập tức nâng mặt đã dính đầy bụi nhìn về phía Liễu Phi Li, thấy hắn hoàn hảo không tổn hao gì mới yên tâm, sĩ binh bên cạnh nghĩ Hồ Lợi đang giãy dụa, lại hung hăng đá trên người hắn hai cái.
Đường Tống thấy cảnh này, mặt vốn nhăn như chữ bát cũng giãn ra, ánh mắt nhìn về phía Liễu Phi Li cũng vài phần thông cảm.
Đường Tống tới thủ thành phủ, cảm giác như vào một cái cũi nhốt. Cửa phòng có hai binh lính đứng, Đường Tống vẫn không ra khỏi cửa phòng.
Lúc Lưu Dục đưa y đến phòng này, chỉ nói y kiên nhẫn chờ đợi, đợi song phương nghị hòa xong sẽ trả y về Sư quốc. Lưu Dục lời nói ra đều theo công thức có sẵn, Đường Tống đã không thể tìm thấy trên người hắn hình ảnh của chủ quản Lan Thương Các ôn nhuận như ngọc ngày xưa. Lưu Dục hiện tại khí chất lạnh như băng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-son-vuong-gia-dich-ai-nhan/1903781/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.