CHƯƠNG 89
Bắt đầu từ ngày hôm sau ở Xích Hà thành, Đường Tống cứ dựa theo Liễu Phi Li nói, đóng cửa không ra ngoài bắt đầu bế quan. Một ngày ba cơm đều do Hồ Lợi đưa tới, hơn nữa sau lần nói chuyện đó, Đường Tống cũng không gặp Liễu Phi Li.
Ở trong phòng nghẹn suốt ba ngày, Đường Tống cảm giác tựa như đã qua ba năm vậy. Hồ Lợi mỗi lần đến đều là buông cơm rồi bước đi, cũng không nhìn y, cũng không cùng hắn nói chuyện, ra vẻ là còn giận y, thật đúng là một con hồ ly lòng dạ hẹp hòi.
Ngày thứ tư, Đường Tống thật sự nhịn không được , sáng sớm đã đi qua phòng Liễu Phi Li. Núi không đến chỗ ta, ta leo lên núi còn không được sao?
Mở cửa cho Đường Tống chính là Hồ Lợi, vừa thấy người đến là Đường Tống, Hồ Lợi vốn cười tủm tỉm nháy mắt suy sụp xuống. Liễu Phi Li thấy Đường Tống tiến vào, cũng không quá kinh ngạc, tiếp đón Đường Tống ngồi xuống liền bảo Hồ Lợi đi ra ngoài.
Đường Tống ngồi vào chỗ của mình xong, Liễu Phi Li tự tay châm một ly trà cho y. Đường Tống uống một hơi, không phải khổ liên, mà là mao tiêm, màu sắc nước trà xanh trong, vào miệng tinh khiết mà thơm ngát, cực kỳ mát lòng.
Đường Tống có chút đăm chiêu nhìn thoáng qua ly trà, lại nhìn Liễu Phi Li bình thản ung dung liếc mắt một cái, lời trong miệng chung quy cũng chưa nói gì ra. Mặc kệ thân phận chân chính của Liễu Phi Li là gì, chén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-son-vuong-gia-dich-ai-nhan/1903777/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.