CHƯƠNG 81
Nhưng Lạc quản gia cũng không thoải mái được bao lâu, nửa tháng trôi qua, Đường Tống đã sớm chạy tới chạy lui từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài phủ Thừa tướng n lần. Cảm giác mới mẻ mất đi, phủ Thừa tướng trong mắt Đường Tống biến thành một ngục giam, mà Lạc quản gia chính là ngục tốt, mỗi ngày giống như linh hồn bám vào Đường Tống không cho y xuất môn.
Đường Tống năn nỉ Vương Phúc cùng Lưu Dục rất nhiều lần muốn đi ra ngoài chơi, thế mà hai người luôn luôn ngoan ngoãn phục tùng y lại đối với sự kiện này không chút nào nhượng bộ, mặc cho Đường Tống một khóc hai nháo ba lăn lộn cũng không đồng ý. Đường Tống thấy náo loạn thế nào cũng không thành, qua mấy ngày cũng không đòi đi ra ngoài chơi nữa, ngược lại xin Vương Phúc một chủy thủ, mỗi ngày ở trong sân hắc hắc ha ha luyện cái y gọi là “Võ công” . Lưu Dục, Vương Phúc thấy Đường Tống dời hứng thú, rốt cục yên lòng. Nhưng thật ra Lạc quản gia phát hiện giầy cùng quần áo Đường Tống thường hay dính chút bùn đất, nghĩ y ở trong sân chơi đùa dính vào, cũng không để tâm.
Hôm nay, Lạc quản gia giống như thường lui tới kêu Đường Tống rời giường ăn cơm, kết quả gõ nửa ngày cũng không nghe Đường Tống lên tiếng.
Lạc quản gia trong lòng nghi hoặc, đẩy cửa vào vừa thấy, trên giường có một đống đen đen. Lạc quản gia nhẹ nhàng thở ra, nghĩ Đường Tống còn chưa tỉnh, gọi vài tiếng, cũng không thấy y có phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-son-vuong-gia-dich-ai-nhan/1903769/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.