CHƯƠNG 45
Bốn năm trước hai mươi trượng kia, cơ hồ thật sự muốn lấy mạng Đường Tống. Từ ngày đám Lưu Dục đi rồi, Đường Tống bắt đầu phát sốt, vết thương trên người tuy rằng được tỉ mỉ xử lý, vẫn là sưng to lên. Mà Âu Dương thần y cũng không biết đã dạo chơi đi đâu, chỉ có thể tìm Mạnh Địch ở Hành Y quán đến chăm sóc.
Hơn ba tháng đó, Đường Tống vẫn luôn hôn mê hoặc bán hôn mê, bệnh tình khi tốt khi tệ làm cho Hàn Vương trông gà hoá cuốc, nhất là khi Đường Tống phát sốt sẽ không ngừng khóc hô to, gọi mẹ, muội muội. Lúc này, Hàn Vương hoàn toàn khác hẳn hình tượng không muốn gần người khác khi xưa, lộ vẻ vụng về ôm Đường Tống, dùng thanh âm ôn nhu làm cho tất cả mọi người ngã ngửa không ngừng nói: “Ngoan, Đường Đường ngoan, ta ở đây.”
Nhưng là, đối mặt những người khác, nhất là Mạnh Địch, Hàn Vương sẽ biến thành băng sơn siêu cấp lớn. Thời gian đó, vương phủ cơ hồ biến thành vết nứt trên tảng băng, không chỉ có bên ngoài trời đông giá rét, trong lòng mọi người ở vương phủ cũng thường cảm thấy lãnh khí dày đặc. Cho đến khi Đường Tống tỉnh táo lại, mùa xuân ở Hàn Vương phủ mới chính thức đến.
Muốn nói Hàn Vương không cho Đường Tống ra khỏi vương phủ, kỳ thật cũng không đúng hết. Đường Tống thân thể nhược, cực kỳ dễ dàng mệt nhọc, đi ra ngoài vài lần, Đường Tống thường thường mới nửa đường liền mệt ngủ gà ngủ gật, làm cho Hàn Vương thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-son-vuong-gia-dich-ai-nhan/1903734/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.