CHƯƠNG 18
Bàn tay Đường Tống cũng không quá dài, ngón tay mượt mà, lòng bàn tay đầy đặn, móng tay cắt sửa thực cẩn thận. Không biết có phải vì mới vừa tiếp xúc nước ấm không, ngón tay vẫn còn ấm ấm, đặt trên huyệt Thái Dương vô cùng thoải mái. Bốn ngón còn lại vuốt nhẹ cái trán căng chắc của Hàn Vương một cách có quy luật, bàn tay không làm việc nặng vẫn còn non mịn, khi vuốt vào làn da có cảm giác thoải mái, kéo dài không tan. Trải qua lần được Đường Tống mát xa, Hàn Vương không khỏi cảm thấy cảm giác mê muội cùng ghê tởm giảm đi không ít, tinh thần cũng lanh lẹ hơn.
Lư Khâu Sương Hàn chậm rãi mở to mắt, đập vào mắt đó là gương mặt hết sức chuyên chú của Đường Tống. Chú ý của Đường Tống đều đặt trên cánh tay Hàn Vương mà xoa bóp, không có chú ý tới Hàn Vương đã tỉnh lại. Lư Khâu Sương Hàn cũng không nóng lòng nhắc nhở y, muốn hưởng thụ trong chốc lát loại cảm giác thoải mái này, cho đến khi ——
“A! Đường Tống ngươi đang làm gì thế?” Một tiếng thét kinh hãi phá vỡ không khí vốn yên tĩnh trong phòng. Đường Tống nghe được phía sau truyền đến tiếng rống giận, đồng thời cũng phát hiện ánh mắt Hàn Vương đã mở, sợ tới mức nhanh chóng thu tay về, vô thố nhìn Lưu tổng quản đang thở hổn hển, lại chuyển mắt nhìn Hàn Vương không nhanh không chậm từ trên giường ngồi dậy, không biết bây giờ nên làm cái gì mới được.
Thời gian này, Hàn Vương vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-son-vuong-gia-dich-ai-nhan/1903707/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.