Công Tôn Chân ở một bữa tiệc xuân gặp gỡ thê tử duy nhất kiếp này của mình.
Đây là một bữa tiệc tư nhân, hoa viên nhà Trầm Thượng thư có một chậu hoa mẫu đơn màu lục vừa nở, hắn mở tiệc chiêu đãi đồng nghiệp trong triều đến dạo chơi hoa viên ngắm hoa. Trong đó đa số đều là các thanh niên tài năng tuấn tú độc thân chưa lập gia đình. Bàng Tịch liếc măt một cái liền đoán được Trầm gia có ý đồ gì, đại đa số khách cũng đều rõ ràng trong lòng. Trầm tiểu thư kinh tài tuyệt diễm tự giữ mình rất cao, hai mươi tuổi vẫn chưa từng bước ra khỏi khuê phòng, nếu cứ tiếp tục như vậy thì không thể được. Trầm Thượng thư là bị con gái độc nhất bức bách đến mức bế tắc, nên mời các thanh niên tới để chính cô ta lựa chọn.
Công Tôn Chân đương nhiên không biết mấy chuyện này. Y chỉ cao hứng bởi vì có thể cùng Bàng Tịch du ngoại ngắm cảnh giống như trước đây, cùng Bàng Tịch như hình với bóng chung tới một chỗ, tách ra xa khỏi đám người. Sau đó nhìn thấy gốc hoa mẫu đơn màu lục kia, cảm thấy rất đặc sắc. Bàng Tịch hiểu nhiều biết rộng, thầm giọng nói với y: Hoa này không có gì hiếm lạ, nhân tài trồng hoa mới hiếm lạ. Có loại nước thuốc có thể làm đổi màu hoa mẫu đơn trắng, nhưng mà thuốc này rất khó điều chế, đã sắp thất truyền.
Công Tôn Chân bừng tỉnh đại ngộ: Màu lam cũng có thể làm ra sao?
Bàng Tịch cười nói: Màu gì cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-sach-tich-nien-hoan/3171833/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.