Ở trước mặt đối thủ, Bao Chửng cũng không tính là quá mất mặt, chống đến khi Bàng Thống rời đi mới nhắm mắt hoa lệ ngã xuống. Hấp hối, bệnh tình nguy kịch. Làm cả nhà già trẻ không nuốt nổi cơm tối không chợp mắt. Bao Chửng nhảy vực Bao Chửng mất tích, Công Tôn Sách luôn nhận định hắn mạng lớn có thể sống sót, nhưng tận mắt nhìn thấy hắn dần dần ở trước mặt mình chết đi không làm được gì, điều đó thật sự đau giống như móc tim khoét cốt. Sau đó lại là quỷ nháo, nháo quỷ Tiểu Man. Điểm mấu chốt là, mặc kệ là người hay là quỷ, chỉ cần có thể trị khỏi cho Bao Chửng, đó chính là Bồ Tát sống. Mọi người trăm miệng một lời, luôn niệm a di đà phật thiện tai thiện tai.
Trong mắt Công Tôn Sách ngấn lệ vui mừng, nhìn Bao Chửng sống lại vui vẻ khoa chân múa tay ăn hết một chén cháo lớn. Lại giám sát hạ nhân gội đầu tắm rửa cạo râu cho hắn, bận rộn cho đến quá nửa đêm. Bao Chửng chỉnh chu sạch sẽ vẫn đen bóng như xưa tuy nhiên mặt mày tuấn lãng chính trực thanh niên, đôi mắt sáng chói lọi. Người tuy gầy, nhưng đầu óc không cằn cỗi, kéo Công Tôn Sách Triển Chiêu thắp đuốc phân tích vụ án. Nhìn hắn hăng hái như vậy, làm sao giống kẻ vừa kề cận cái chết được kéo trở về, thật kích động…
Công Tôn Sách vỗ tay hắn, nói:”Ngươi nói xong chưa? Ta cũng có chuyện muốn nói với ngươi.”
Bao Chửng nói: “Rất gấp?”
Công Tôn Sách ánh mắt nghiêm nghị nói: “Rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-sach-tich-nien-hoan/3171804/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.