Công Tôn Sách mặc xong, vô cùng vừa lòng. Khen Bao Chửng biến mất hai năm phẩm chất tu luyện đều đi lên, màu sắc tốt, kiểu dáng tốt, chất liệu tốt, mọi thứ đều tốt, duy nhất một khuyết điểm nhỏ, là dường như hơi lớn một chút. Chẳng lẽ cách hai năm, Công Tôn Sách y sẽ lại phát triển thêm sao?
Bao Chửng được y khen một trận mãnh liệt, miễn cưỡng cười, cũng không cảm thấy vui vẻ. Vốn dĩ, đây không phải khen hắn, nhận công lao thay người ta, trong lòng cực kỳ hư hão. Nhìn chằm chằm vào thân ảnh xanh biếc của Công Tôn Sách, Bao Chửng bỗng nhiên quát: “Đợi đã đừng động đậy!”
Công Tôn Sách ngưng lại: “Làm sao vậy?”
Bao Chửng nhìn y từ gần đến xa mấy lần, lại lật quần áo của y từ trong ra ngoài mấy lần. Sau đó bắt đầu nghiến răng nghiến lợi buồn nôn trong ngực, giống như ăn bánh bao nhanh quá bị nghẹn. Nhưng mà cái nghẹn này, cũng là không nuốt xuống nổi.
Hắn nuốt khan một ngụm nước bọt, gian nan nói: “Công Tôn ta phát hiện, quần áo này thật ra cũng không phải là rất thích hợp với ngươi…”
Công Tôn Sách nói: “Ai ~ lớn chút cũng không sao, ta rất thích.” Vỗ vai hắn: “Cảm tạ a. Ngươi mau mặc quần áo đi, ta ở sảnh trước đợi ngươi.”
Bao Chửng nhìn bóng dáng y sầu não: “Ta không phải có ý đó…”
Lúc điểm tâm quần áo mới của Công Tôn Sách thành công khiến cho quần chúng nhân công trong Phong Nguyệt lâu xôn xao. Người này khen chất liệu tốt, người kia khen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-sach-tich-nien-hoan/3171777/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.