Công Tôn Sách mê man một đêm, thái y khám xong, uống thuốc xong, cũng không chuyển biến tốt.
Bạch Ngọc Đường cũng không khỏi trở nên lo lắng.
Triển Chiêu vẫn đứng chăm sóc bên giường, cầm tay người nọ, cẩn thận ủ lấy.
Bạch Ngọc Đường nhìn về phía Bao Chửng, sự bất mãn đối với hắn không biết đã chạy đi đâu, thấp giọng hỏi: Bao đại nhân, bây giờ phải làm sao mới tốt?
Bao Chửng nhíu mày, lại cực kỳ bình tĩnh nói: Hắn vốn là thầy thuốc, không chịu tự chữa bệnh, chúng ta, có thể làm gì chứ?
Lại có thái y tới, bắt mạch xong, hắn đến trước mặt Bao Chửng nhỏ giọng nói: Bao đại nhân, Công Tôn đại nhân khí huyết ứ ở trong lồng ngực, nếu kéo dài, chỉ sợ…
Bao Chửng vung tay lên: Thái y các ngươi, tất cả đều là sáo rỗng, ai chẳng biết hắn bị khí huyết ứ trong lồng ngực! Vấn đề là, làm sao bây giờ?!
Thái y giống như bị khí thế của Bao Chửng dọa, sợ run lên, nhân tiện liếc nhìn Bạch Ngọc Đường, hết sức lo sợ nói: Từng nghe nói, Lô phu nhân của Hãm Không Đảo y thuật hơn người, sưu tập các loại phương thuốc kỳ lạ…
Bạch Ngọc Đường vội vàng cắt lời hắn: Thuốc gì? Ta đi lấy!
Thái y nói: Không biết, Bạch Ngũ hiệp có từng nghe nói tới Cửu hoa ngọc lộ hoàn…
Bạch Ngọc Đường nhảy dựng lên: Sao ngươi không nói sớm! Không cần phải nghe nói, bây giờ ta có mang theo đây, để ta về phòng lấy!
Công Tôn Sách trong cơn mê man, hô hấp cực mỏng, hàng mi dài âm thầm rũ bóng xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-sach-phuong-the-ngo/202556/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.