Trước kia Bạch Ngọc Đường tuyệt đối không phải là người giỏi về suy xét, dù sao người trong giang hồ, rất nhiều vấn đề không thể dùng suy xét để giải quyết.
Nhưng mà, sau khi tình cờ gặp gỡ mọi người ở Khai Phong phủ, hắn phát hiện, có những vấn đề, ngôn ngữ cơ thể không thể biểu đạt rõ ràng.
Ví dụ như, trong tình huống thấy người nào đó không hài lòng, cách làm truyền thống của Ngũ gia là không nói hai lời, rút Họa Ảnh trực tiếp ra tay, bây giờ?
Bây giờ người Ngũ gia thấy khó chịu nhất chính là— Bao. Chửng.
Ngươi có thể làm gì hắn bây giờ?
Tại sao khó chịu?
Bao Chửng nói: Tiểu Ngũ à, ngày mai ngươi theo ta vào tảo triều đi, gần đây Triển Chiêu mệt mỏi quá rồi.
Tiểu Ngũ a, người đến tiếp Công Tôn tiên sinh chơi cờ đi, ta còn có công văn phải phê duyệt.
Tiểu Ngũ a, ngươi thay Trương Long đi tuần đi, Triệu Hổ bị bệnh, muốn đi khám bệnh.
Tiểu Ngũ a, ngươi giúp Điền nương ở trù phòng đi mua thức ăn đi, gần đây nàng bị phong thấp.
Tiểu Ngũ a…
Ngũ gia tất nhiên là cực kỳ bất mãn với giọng điệu của Bao Chửng, Tiểu Ngũ? Ai là Tiểu Ngũ!
Nhưng mà làm cho hắn ấm ức vẫn là, cùng Công Tôn Sách chơi cờ.
Trời ơi! Ngươi để cho ta thắng một lần đi…
Thường ngày Công Tôn Sách không bước chân ra khỏi cửa, thường ngồi ở trước cửa sổ ngẩn người, hoa lê kia ngoài cửa sổ, nở, rụng xuống.
Hận nó điêu tàn, hận nó nở.
Có khi y ngứa nghề, yêu cầu Bao Chửng chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-sach-phuong-the-ngo/202554/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.