Thấy vẻ mặt nghiêm túc cẩn thận của Tô Đát Kỷ, Bạch Ngọc Khuyết trực giáckhông ổn, chỉ đè xuống nghi vấn đang không ngừng xoay chuyển trong lòng, nhanh chóng theo nàng, mãi khi đến một nơi vắng vẻ không người, Tô Đát Kỷ mới phất tay áo một cái, triển khai Thuấn Di Thuật, hai người trongnháy mắt liền đến chỗ ở Tô Đát Kỷ.
Thấy nơi này chỉ có hai người mình, Bạch Ngọc Khuyết rốt cục cũng khôngnhịn được nữa, kinh ngạc hỏi: “Tỷ tỷ, xảy ra chuyện gì vậy?”
Tô Đát Kỷ trầm trọng nói: “Tiểu Ngọc, muội còn nhớ Khương Tử Nha không?”
Bạch Ngọc Khuyết mờ mịt gật đầu một cái, nói: “Đương nhiên nhớ chứ, hắnkhông chỉ giết Hỉ Mị, còn xém chút nữa giết luôn cả muội, tên cuồng giết người như thế, sao muội có thể quên được! Ai, tỷ tỷ, tỷ nhắc đến hắnlàm chi vậy?”
Bạch Ngọc Khuyết đang định hỏi lại, đột nhiên nghĩ đến những gì tỳ nữkia vừa nói, linh quang trong đầu chợt lóe: Khương hậu và Khương Tử Nha, hai người này đều họ Khương! Ở thời đại Ân Thương này, người cùng họđều rất hiếm, cho dù có cùng họ đi chăng nữa, khó có được đúng dịp nhưvậy! Chẳng lẽ...
Nàng bỗng nhiên cả kinh, kinh ngạc nhìn Tô Đát Kỷ hỏi: “Tỷ tỷ, chẳng lẽ hôm nay biểu thúc Khương hậu tiến cung, chính là Khương Tử Nha?” Mặc dù vẫn đang còn nghi vấn, nhưng lời nói lại vô cùng khẳng định.
Tô Đát Kỷ trầm trọng gật đầu, nói: “Muội đoán không sai, chính là lãothất phu Khương Tử Nha kia! Lão già này là môn hạ đệ tử của Nguyên ThủyThiên Tôn trên đỉnh Côn Luân, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-phong-than-xuyen-qua-thanh-ty-ba-tinh/173022/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.