Tô Đát Kỷ tiến đến trước mặt hai người, thấy dáng vẻ Bạch Ngọc Khuyếtngơ ngác, hai tay bị Văn Trọng cầm lấy, miệng tựa hồ còn lẩm bẩm gì đó.Nàng cho rằng sau khi tiểu Ngọc bị Khương Tử Nha đánh xong, giờ lại xuixẻo bị Văn Trọng cho mặt mày đánh choáng váng, thì trong lòng giận dữ,nhưng trên mặt lại cười, nhìn Văn Trọng châm chọc nói:
”Văn Trọng ~~ ngươi đường đường là thái sư của một quốc gia, đêm hômkhuya khoắt thế này, lại bắt nạt một cái cô gái yếu đuối ở nơi hoang dã, không biết tin tức này nếu bị bách tính Thương Triều biết rồi, bọn họsẽ nghĩ như thế nào đây... Hả~?”
Kéo thật dài âm cuối lại mang theo trêu tức làm cho Bạch Ngọc Khuyếtphục hồi lại tinh thần, thả tay Văn Trọng ra, nhanh như tên lửa núp sau lưng Tô Đát Kỷ, vui mừng nói: “Tỷ tỷ, muội không sao. Tỷ đến rồi, khàkhà...”
Tô Đát Kỷ đánh giá tiểu Ngọc một hồi, thấy nàng tuy rằng đần độn như cũ, nhưng tinh thần lại phấn chấn, hai mắt toả sáng, không bị thương, lúcnày mới yên tâm. Tô Đát Kỷ xoay người lại đề phòng nhìn chằm chằm VănTrọng.
Văn Trọng chậm mỉm cười, ung dung thong thả nói: “Một cô gái yếu đuối?Một con vạn năm hồ Li Tinh, một con ngàn năm tỳ bà tinh, hai con đềugần đất xa trời, còn dám nói mình là cô gái yếu đuối, ừm, thật là mởmang tầm mắt.”
Bạch Ngọc Khuyết sững người, ách... Trái tim nhỏ bé của nàng bị tổnthương nha... Bị mỹ nam chê mình già, thật sự không thể nào vui nổi.Tô Đát Kỷ lại dường như không để ý chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-phong-than-xuyen-qua-thanh-ty-ba-tinh/173012/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.