Editor: Tiffany Truong
Lúc này, trong lều trướng của Văn Trọng, Bạch Ngọc Khuyết vội vàng đivào, thấy Văn Trọng ngồi dựa vào giường, đang yên lặng đọc thẻ tretrong tay, lo lắng hỏi: “Văn Trọng, chàng cảm thấy thế nào rồi, vếtthương có đau không, sao còn chưa đi ngủ?”
Văn Trọng nghe vậy, từ từ nâng mắt lên, ánh mắt kia lạnh lùng đến cựcđiểm, sắc bén như những thanh hàn băng *tháng chạp*, làm toàn thân BạchNgọc Khuyết trong nháy mắt đông thành một khối băng hình người.
*tháng chạp: tháng 12 âm lịch, còn “mùng 1 tết” là mùng 1 tháng 1 âm lịch
Nàng lập tức rùng mình một cái, rụt cổ lại lắp bắp nói: “Chàng... Chàng trừng ta như vậy làm gì? Mấy ngày gần đây ta không xông tai họa... gìchứ?”
Bạch Ngọc Khuyết vừa chột dạ nói, vừa không xác định nhớ lại, mấy ngàynay, mình vẫn luôn ngoan ngoãn chơi với Bạch Tiểu Giác, không phạm sailầm gì đi?
Sau nửa ngày, ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị của Văn Trọng nhìn Bạch Ngọc Khuyết mới chậm rãi nhu hòa đi.
Tâm Bạch Ngọc Khuyết cũng buông lỏng theo, sững sờ nhìn toàn thân VănTrọng vẫn còn chưa hoàn toàn tiêu tán *hàn khí* bức người, nhất thời mới cảm thấy không đúng, hình như Văn Trọng không phải giận mình... Nàngdo dự hỏi: “Có phải là... Xảy ra chuyện gì?”
*hàn khí*: khí lạnh
Văn Trọng yên lặng chốc lát rồi đưa thẻ tre trong tay cho Bạch NgọcKhuyết, Bạch Ngọc Khuyết thấp thỏm bất an tiếp được, lập tức cúi đầuxem, nhất thời cảm thấy da đầu nhức nhối:
Đây là chữ gì thế? Gì mà quằng quèo như mấy con nòng nọc con đi tìm mẹthế này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-phong-than-xuyen-qua-thanh-ty-ba-tinh/1632631/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.