Editor: Tiffany’s sister - Heo
Bạch Ngọc Khuyết yên lặng theo dõi cái con Viễn Cổ thần thú uy mãnh,nhưng lại không có một chút khí chất nào đang chơi vui tới điên rồi---Kỳ Lân Xấu Xí kia, lòng nàng lẩm bẩm, nỗ lực động viên trái tim nhỏbé đang bị kích thích của mình.
Bạch Ngọc Khuyết ơi, bình tĩnh, phải bình tĩnh! Phải tin tưởng vào conmắt của mình! Cái sinh vật đang vui chơi đến mất hết hình tượng kiachính là Viễn Cổ thần thú! Tuyệt đối! Chắc chắn không phải là tiểu miêutiểu cẩu xấu xa của người nào đi lạc!
Hắc Kỳ Lân chưa hề nhận ra được nó đang bị nhìn trộm, chỉ hứng thú bừngbừng ngậm lấy vật đen kia, bước đi nhẹ nhàng trên nước hướng về hồ nướcbên này, vì lần này, nó đưa mặt về phía Bạch Ngọc Khuyết, nên khi nàng ngưng mắt nhìn kĩ lại thì trong nháy mắt, nhìn rõ ràng vật kia đếncùng là thứ gì!
Trong nháy mắt, Bạch Ngọc Khuyết kinh ngạc đến ngây người! Cái kia...Cái kia... Cái đồ vật bị Hắc Kỳ Lân coi như hòn đá nhỏ mà tùy ý chơiđùa, không phải là chí bảo của yêu tộc các nàng ---Phạm Thiên, lại làcái gì!
Thực là cái con thần thú phung phí của trời! Bạch Ngọc Khuyết tặc lưỡiliên tục, bảo bối mạnh mẽ như vậy, mà nó dám tùy tùy tiện tiện dùng đểchơi đùa à! Thì ra ở trên chiến trường hôm nay, Kỳ Lân Xấu Xí không chỉ thừa dịp hỗn loạn chôm chỉa đi Phạm Thiên, mà còn dám gạt Văn Trọng,đem món bảo vật này chiếm làm của riêng, thực sự quá gian trá rồi!
Con mắt Bạch Ngọc Khuyết hơi chuyển động, nảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-phong-than-xuyen-qua-thanh-ty-ba-tinh/1632616/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.