"Cốc! Cốc!" - Tiếng gõ cửa.
"Có chuyện gì?" - A Nguyệt đáp và mở cửa. Sau khi mở cửa gặp một người phụ nữ trưởng thành tóc xanh cũng có đôi mắt đỏ nhưng lại có mang cá mỉm cười nói: "Sa Sa đây cô chủ! Đây là chocolate zerophine dùng trong ngày hôm nay nhưng cô chỉ có thể ăn một thanh trong nguyên ngày hôm nay! Phu nhân nói đã đặc biệt làm chocolate này cho cô với liều lượng vừa phải ạ!"
Thì ra là một hầu gái nhưng A Nguyệt chỉ nhìn vào chocolate, vừa nhìn chocolate thì bụng A Nguyệt vừa kêu, cô xấu hổ sau đó cô hầu gái bẻ một miếng chocolate đưa vào miệng cô một cách nhẹ nhàng như bón con nít rồi mỉm cười.
Ngậm trong miệng chocolate kì lạ ấy lại bắt đầu lan tỏa sự thanh mát trong miệng cứ như ăn nước đá vậy nhưng kèm với sự ngọt ngào của chocolate nó giống loại bánh oreo màu tím của Trái Đất có vị mát lạnh như bạc hà. Bỗng chốc cơ thể cô tràn đầy sức sống khiến cái nắm cửa cô vẫn đang nắm bị vỡ ra. Cô bất chợt nhớ ra và hỏi: "Chẳng phải ba mẹ không cho ta uống zerophine sao?"
Sa Sa nhẹ nhàng nói: "Không phải cô chủ thích chocolate sao! Chocolate này có liều lượng zerophine vừa đủ để cô chủ kiểm soát bản thân nhưng mà tuy là zerophine dạng lỏng đã giảm tác dụng hơn so với liều đặc trị. Có vẻ do độ tinh khiết quá cao hay khả năng sức mạnh tiềm ẩn của cô chủ tốt nên mới như vậy, đúng là cô chủ đáng yêu của tôi mà!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-phach-kinh-tam/3443495/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.