Tử tiên sinh, cậu thật là mất trí nhớ sao?” Cả ngày , vú Trương rốtcục vẫn không khống chế được mà hỏi câu kia, nàng trước kia cũng từnggặp qua người mất trí nhớ, nhưng người ta quên đi chính là ký ức, màkhông phải cuộc sống cơ bản như Tử tiên sinh a, như thế nào Tử tiên sinh lại cho nàng cảm giác trái ngược a?“Ta là thật sự không nhớ rõ mấy thứ này .” Tử Uyên rất thành khẩnnói, hắn là thật sự không có nói sai, hắn là không nhớ rõ , bất quá hiện tại tất cả đều học xong rồi.
“Ai, không nhớ rõ cũng không quan hệ, bất quá, tôi nghĩ nhất định làcòn có chút ấn tượng, bằng không tôi như thế nào dạy cậu chỉ một lần làhiểu, không có việc gì, từ từ sẽ nhớ ra thôi.” Vú Trương hảo tâm an ủiTử Uyên, không biết được Tử Uyên có thể nhớ kỹ nhanh như vậy là bởi vìhắn thông minh hơn người. (Sunny: Tử Uyên ca thiệt là… thánh thú :”>)
“Cám ơn vú Trương.”
“Không cần khách khí, Tử tiên sinh, cậu xem cơm chiều hơn phân nửađều là cậu làm a, cậu thật lợi hại, hiện tại nam nhân biết nấu cơm rấtít , sau này ai gả cho cậu thật có phúc… Ân, đã đến giờ , xe tới đóntôi rồi , tôi phải đi, tôi ngày mai trở lại a.” Vú Trương một cười cười, một bên chỉnh lý trang phục, nhìn thời gian, xe đã đến, nàng cũng nênđi.
“Ha hả, vú Trương hẹn gặp lại!” Gả cho hắn? Hẳn là hắn lập gia đìnhmới đúng a, như thế nào có thể nói là gả cho hắn? Bất quá, mặc dù TửUyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-nu-sung-phu/176898/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.