“Tại sao?”
“Ta. . .” Tử Uyên có chút khó khăn, hắn cũng không thể nói, ta rất thích nàng, ta muốn lưu ở bên cạnh nảng được.
“Ngươi có thể lưu lại, nhưng là không thể làm phiền ta, bằng không ta sẽ đuổi ngươi ra ngoài.” Mạnh Phi Vũ giọng điệu rất lạnh vang lên, làmcho người ta cảm giác hình như không hợp cho lắm với câu nói của nàng,nhưng là nếu ai biết rõ con người của nàng hẳn là rõ ràng nàng làm nhưvậy cũng đã thật là rất khó, hạt tử(cung bọ cạp) rất chú trọng sự riêngtư, thu một người ở lại nhà của nàng, thật là một chuyện vô cùng khókhăn.
“Cám ơn, ta tuyệt đối sẽ không làm phiền ngươi.” Một nụ cười ôn hòatại trên mặt Tử Uyên triển lộ, làm nhu hòa hóa gương mặt cương nghị góccạnh , hắn vui vẻ hẳn lên .
Lại được Tử Uyên trả lời, Mạnh Phi Vũ liền vào phòng tắm bắt đầu rửamặt, mà Tử Uyên nhìn hoàn cảnh này hoàn toàn lạ lẫm, không biết nên làmnhững thứ gì, liền như vậy một mực đứng ở nơi đó, chờ đợi Mạnh Phi vũquay lai.
. . .
Cái gì vang lên vậy? Tử Uyên cảnh giác hướng tới cửa phòng nhìn lại. . .
Cửa từ từ mở, một nữ nhân hơn 50 tuổi cầm trong tay được một gói đồ đi đến.
” Cậu là ai?”
“Ngươi là ai?”
Nữ nhân cùng Tử Uyên đồng thời lên tiếng, mà lúc này Mạnh Phi Vũ cũng đã rửa mặt xong, vừa đúng lúc đi ra ngoài.
“Vú Trương, hắn là bằng hữu của ta.” Vú Trương là do Mạnh Phi Vũ thuê tới giúp việc, mỗi ngày mang đến bữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-nu-sung-phu/176896/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.