Ven đường cảnh sắc nhoáng lên một cái mà qua, Tử Uyên có chút nghi hoặc.
“Phi Vũ, chúng ta không phải về nhà sao?” đường này đâu phải đường về nhà, hơn nữa nhìn qua có vẻ như là đi đường Mạch Trạch, chẳng lẽ Phi Vũ hiện tại sẽ đem đứa nhỏ đưa trở về sao? Nghĩ đến đây, Tử Uyên ôm đứanhỏ rất chặt.
“Không phải.” Mạnh Phi Vũ cảm giác được sự bất an của Tử Uyên, nhưng là cũng không có nói thêm cái gì, chính là thản nhiên đáp.
“Nga.” Biết Phi Vũ không có ý tứ giải thích ,Tử Uyên cũng không đặtlại câu hỏi, chính là mầm móng của sự nghi hoặc đã loại bỏ, hắn gắt gaoôm chặt đứa nhỏ, trong mắt rõ ràng có chút bất an.
Con à , ba ba sẽ rời khỏi con, con nhất định phải khỏe mạnh mau lớnđừng cho ta lo lắng a, ta nhất định sẽ nhớ con. Tử Uyên ở trong lòng nói với đứa nhỏ.
……
Đến Mạch Trạch , Mạnh Phi Vũ xuống xe trước, trong nhà cũng rất nhanh có người giúp việc đi ra giúp đỡ xách đồ.
Mà phía sau còn có một người phụ nữ hơn bốn mươi muốn giúp Tử Uyên ôm đứa bé.
“Không cần, tự ta ôm là tốt rồi.” Tử Uyên cự tuyệt, hắn nghĩ, có thể ôm đứa bé nhiều một chút cũng tốt.
Người hầu theo lời lui ra, Tử Uyên mang theo đứa nhỏ đi theo phía sau Mạnh Phi Vũ vào phòng.
Mạnh phụ cùng Mạnh mẫu đều chờ ở trong phòng.
“Phi Vũ, không nghĩ tới con thế nhưng thật sự đã trở lại.” Mạnh mẫukinh ngạc nhìn Mạnh Phi Vũ cùng Tử Uyên, còn có đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-nu-sung-phu/1594109/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.