“Tsk…” Hình Vân xoa xoa cái trán hồng hồng của mình. 
Gần đây mỗi khi xảy ra va chạm, chả hiểu sao người bị đau đều là cậu. 
“Ồ, lại là bé à.” Người kia hiển nhiên đã nhận ra Hình Vân, “Bạn nhỏ Omega đanh đá hôm trước.” 
Giọng nói rất quen thuộc, Hình Vân cũng nhận ra anh là ai, chính là người hôm trước cậu va phải lúc cắm đầu nghịch thiết bị ngoại vi. Hình Vân nhớ lại cuộc trò chuyện về pheromone, hai má đỏ hây hây. 
“Sao lúc nào cũng là anh chứ.” Hình Vân không xốc lên nổi tinh thần. 
Sao đi đâu cũng đụng phải nhau thế, lẽ nào là “nghiệt duyên” trong truyền thuyết. 
“Sao lại không thể là anh?” Người kia đá xoáy, “Các bạn nhỏ đang làm gì thế?” 
Quân hàm trên người anh là mơ ước của không biết bao nhiêu sinh viên Đại học, cậu em khóa dưới mặt cũng đỏ bừng, há mồm không nói nên lời. 
“Thưa Thượng Úy.” Cậu ta đứng thẳng người, hành lễ lại, “Báo cáo, em là tân sinh viên năm nay ạ, đàn anh đang dẫn em tìm đường.” 
“Đằng ấy dẫn tân sinh viên đến chỗ anh?” Người kia gật đầu với cậu khóa dưới, quay sang hỏi Hình Vân. 
Dẫn tới đây? Ý gì, đây là chỗ quái quỷ nào chứ, Hình Vân cũng không biết. 
Hình Vân đáp: “Có vấn đề gì không ạ?” 
Cậu đi theo bản đồ do Diệp Tử gửi, chắc chắn không sai. 
“Đây là khu nghỉ ngơi của giảng viên, ngày thường sinh viên không tới đây đâu, lớp xa tinh tác chiến các em muốn tìm ở tòa nhà trên không bên kia kìa.” Trong đáy mắt đối phương dấu không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-mat-khong-bang-long/858058/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.