Vừa dứt lời, kiếm ánh sáng của Hình Vân mang theo kỹ năng tiến hành giao lưu chào hỏi với đầu người chơi pay to win. Trước con mắt của mọi người, máu của người chơi pay to win kia ngày càng tụt, cầm kiếm cũng không biết phải phản kháng thế nào. Hình Vân không vội, tiện tay đổi vũ khí sang một thứ như cây búa đồ chơi bơm hơi, bào máu đối phương từng tí một. “Cậu bắt nạt người ta.” Người kia vô cùng oan ức, oan ơi là oan, oan đến ngu cả người. Trước mắt Hình Vân là luồng sáng mosaic quen thuộc. Đây là bug hình ảnh xảy ra khi bị cưỡng chế log out game. Ở tinh cầu Dao Đài, Thịnh Hằng Xuyên vừa từ căn cứ quân đội về nhà đi ngang qua phòng Thịnh Cẩn, ngoài ý muốn thấy Thịnh Cẩn không chơi game, ôm thiết bị mũ bảo hiểm cực kì tủi thân. “Sao thế?” Thịnh Hằng Xuyên còn thấy vui mắt. “Anh ơi, có đứa bắt nạt em.” Thịnh Cẩn thoáng ngẩng lên, nhìn mặt anh trai xong thì thức thời ngậm miệng. “Ồ.” Thịnh Hằng Xuyên không hứng thú, xoay người rời đi. “Nó bắt nạt em, nó miệt thị em, nó chà đạp lòng tự trọng của em đó.” Thịnh Cẩn ném mũ lên bàn, “Em sẽ không chơi game nữa.” “Xem lại tiền đồ.” Thịnh Hằng Xuyên nhìn bóng lưng của em trai phun ra vài chữ, vừa ngạc nhiên vừa tò mò không biết kẻ bắt nạt vừa khinh bỉ vừa chà đạp người khác trong miệng Thịnh Cẩn tròn méo ra sao. Thịnh Hằng Xuyên cầm mũ bảo hiểm của em trai lên, ngồi xuống bàn học thử liên kết thiết bị ngoại vi của mình với mũ bảo hiểm. Thịnh Cẩn mới mua trò chơi nên chưa cài khóa võng mạc, ai cũng có thể đăng nhập của cậu ta. <Ái chà chà, đêm nay không chỉ được xem 2 vs 2 mà còn được xem hỗn chiến, còn được xem streamer bắt nạt người khác.> <Thảm quá, bị bắt nạt rớt mạng luôn.> <Đây là vinh hạnh của nó, streamer ơi bắt nạt cả em nữa nè.> <Cầu chà đạp +1> Comment trong phòng livestream nổ như điên, Hình Vân muốn chấm dứt từ đây, Diệp Tử cũng offline rồi, mình cũng nên offline thôi. Ngoài dự liệu của Hình Vân, hình mosaic kia lóe lên, người chơi pay to win lại lù lù trước mặt. <Má, vẫn còn mặt mũi online luôn.> <Cậu chủ nhỏ trở về từ nhúm màu mosaic, ánh mắt không còn như xưa nữa.> Viewer sôi nổi bàn luận. Hình Vân cũng bất ngờ, cảm thấy người chơi kia log out xong quay lại y như con người khác, khí chất cũng không giống, đeo trang bị cao cấp cũng đâu ra đấy. Gặp lại lần nữa, ý chí chiến đấu của Hình Vân sôi sục. “Cậu là…” Cái đứa bắt nạt trong miệng em trai tôi ư… Hình Vân chưa cần nghe người kia nói hết đã thấy nguy hiểm, phát động tấn công trước. Kiếm ánh sáng lóe lên rất nhanh, chém ngang đối phương, đối phương hơi nghiêng người né tránh công kích của Hình Vân, thậm chí còn hất cằm khiêu khích Hình Vân làm lại. Vẫn là một thân tiền đè chết người nhưng lần này nó khác lắm, ánh mắt cũng như cầm tiền để đập lên. <Ngon đấy, không mấy người né được chiêu ấy của Bồ Câu Đưa Thư đâu.> <Cái người này không giống ban nãy, cảm giác như nhờ người khác login thay ấy.> <Thay người online thật?> <Chắc thế, nhưng account Đồng Cỏ Bao La sau ba ngày sẽ yêu cầu khóa võng mạc.> Thân là một người sĩ diện, Hình Vân không thể thể sai lầm xảy ra, còn lâu mới có chuyện cậu lật xe, mặt mũi của Bồ Câu Đưa Thư cũng là của cậu, cậu phải đánh cho thằng này tè ra quần. Người đối diện dường như cũng vậy, vung kiếm xông về chỗ Hình Vân. Hai người chọn chung chức nghiệp, Hình Vân quen thuộc với các combo kỹ năng, vị trước mặt lại có phương thức chiến đấu tương tự Diệp Tử. Diệp Tử không quen dùng kỹ năng, không hiểu do cậu ta thích hay thế nào lại cực kì quen thuộc sử dụng kiếm thuật, lợi dụng cơ chế chuyển động của trò chơi bay nhảy, kẻ địch đánh sai combo là toang ngay. Trải qua vài chiêu, Hình Vân nhận ra trình độ người này hơn Diệp Tử nhiều lắm. <Đây là acc clone của tuyển thủ chuyên nghiệp nào hả?> <Không giống, nhưng đỉnh vãi.> <Chà, nghi ngờ đêm nay Bồ Câu Đưa Thư lật xe rồi.> <Cút.> <Chức nghiệp đấu sĩ trong Đồng Cỏ Bao La vốn rất đặc biệt, Bồ Câu dựa vào đòn đánh combo xả kỹ năng liên tục nhưng người biết kiếm thuật cũng có thể chơi tốt, nhưng thời bình này còn ai học cái kia nữa. Bạn nhỏ Diệp Tử của Bồ Câu là trường hợp đặc thù, ông lớn này xem ra càng chuyên nghiệp hơn.> <Người chơi chức nghiệp đấu sĩ?> <Tìm kiếm qua xếp hạng chức nghiệp, Bồ Câu Đưa Thư hạng ba, phía trên là hai tuyển thủ chuyên nghiệp, một người đang thi đấu còn một người cũng đang livestream, không có khả năng.> <Khỏi phải tìm, cứ chăm chú mà xem thôi, comment nhiều cũng chả nhìn được.> Hình Vân không thể không thừa nhận trận này mình ăn hành rồi, đối diện không chỉ am hiểm cận chiến, góc độ ra đòn cũng hiểm, hơn nữa dường như người nọ đã từng trải qua chiến đấu và huấn luyện chuyên nghiệp, có chút quen thuộc với kỹ năng nhân vật. Cậu đánh không lại, còn quên trị thương! Nhưng Hình Vân còn lâu mới thừa nhận mình lật xe nhá! Cậu sai khi khinh địch, muốn vớt vát thì muộn rồi. Kẻ địch cũng cảm nhận được, từng bước áp sát, xuất chiêu ngày càng hung ác, phòng thủ tốt, trang bị PvE lại vốn có tính công kích cao sẵn. Hình Vân vừa đánh lại một đám nên thanh máu cũng chỉ còn một nửa, chỉ còn nước sử dụng combo kỹ năng kìm hãm đối phương, đối phương ăn hành vài ba lần cũng đoán được Hình Vân định làm gì. Sau kỹ năng lóa mắt, Hình Vân bị đánh bay, ngã nhào xuống đất, bị cảm giác đau đớn ảnh hưởng choáng đầu hoa mắt, chỉ có thể ngẩng lên. Trên người cậu nhỏ máu tí tách, nhìn đối phương xách theo thanh kiếm lạnh lẽo từng bước đi về phía mình, dùng nó vỗ vỗ lên mặt cậu. “Ổn chứ?” Kết cục đã định, đối phương còn phách lối như vậy, Hình Vân bị vỗ tỉnh đầu óc quay cuồng. Cậu lật xe, lần đầu tiên. <Má, sao thấy cái thằng lắm tiền kia đẹp trai vậy…> <Muốn ship boss bao đội carry x Bồ Câu> <Mày là ác quỷ à, đi đâu cũng ship cp, tao thấy Bồ Câu nó sắp khóc đến nơi rồi đấy, không trị liệu thì đau lắm.> <Muốn nhìn cái kết của streamer> Comment vô cùng sôi nổi, bùng nổ như pháo hoa. <Ngày hôm nay anh không đánh cho chúng mày khóc lóc, anh sẽ đổi tên thành Chim Hòa Bình ~ > <Chim Hòa Bình ~ > Trong comment có rất nhiều kẻ thích nhai lại, spam đầy màn hình. <Chìm Hòa Bình ơi, bé cười một cái xem nào.> <Hahahaha> Hình Vân: “…” Oan vãi nồi, việc nhà thì chả ra đâu vào đâu, cậu cố chơi game thì cũng bị ép phải lấy chồng, còn bị ép gán ghép, ổn rồi thì chơi game không vui, PvE cũng có thể bán hành cho cậu. “Còn muốn bắt nạt người khác nữa không, hửm?” Đối diện còn trêu chọc, đè kiếm lên vai không cho cậu ngồi dậy, ép cậu phải lên tiếng mới tha thứ. Cậu bé đang quỳ một chân trên đất ngẩng lên, vành mắt hồng hồng, con ngươi trong vắt như ngọc lưu ly ầng ậng nước mắt chưa lau, mím mím môi cố giữ cho mình không khóc òa lên, trông vừa mềm mại vừa đáng yêu, biểu cảm này kết hợp với khuôn mặt hình tượng trong game, ai mà không xót. Người đối diện cũng ngẩn ngơ. Viewer cũng ngẩn ngơ. <Làm cái gì đấy, đừng bắt nạt streamer nhà này thái quá nhé.> <Khóc cái gì? Thua xong bán thảm? Thua thì đi luyện tay thêm, trước mạnh mồm không nghĩ đến chuyện thua hay sao?> Comment loạn cào cào. Trong một dinh thự tại tinh cầu Dao Đài, Thịnh Hằng Xuyên login account em trai chơi game cũng ngẩn người. Anh muốn giúp em trai xả giận, nhìn nhóc kia thú vị nên không nương tay đùa tí thôi, ai ngờ trêu đến mức làm người ta òa khóc. Nhóc kia cũng như Thịnh Cẩn, vẫn là trẻ con, anh là quân nhân từng ra chiến trường lại đi bắt nạt người ta trong game, haiz… Thịnh Hằng Xuyên thu kiếm lại, muốn kéo đối phương lên lại thấy khóe miệng nhóc con đang cười cười. Trong lòng Thịnh Hằng Xuyên rung chuông cảnh báo. Làn đạn comment điên rồi. <Report, dám chơi trò sắc dụ!> <Má nó, biết nhà mi đẹp thì đẹp thật, nhưng đừng dùng nhan sắc kiểu ấy chứ.> <Các anh Hân Hỏa ơi, nó chơi trò sắc dụ trên livestream nè!!!> <Mama vui lắm, con trai ngốc cuối cùng cũng biết tận dụng ưu thế.> Một khắc kia Hình Vân túm được cổ áo đối phương, đối phương cũng không yếu thế phản xạ lại nắm cổ áo cậu. Hình Vân bị kéo nhào lên. Game giả lập quá chân thực, bộ đồ Hình Vân mặc có cổ áo buộc dây, cậu run run không kịp thu tay khiến đối phương cúi xuống dúi vào xương quai xanh cậu cắn một cái, đổi lấy xuýt xoa đau đớn của cậu. “Tsk…” Đau vãi nồi. Bồ Câu Đưa Thư mất 30% thanh máu Bồ Câu Đưa Thư ban nãy chưa kịp trị thương hồi phục lần này khóc thật, nước mắt rơi ướt hai má, không giả vờ nữa. Viewer không thấy không có nghĩa đối phương không thấy, làn da trắng nõn ẩn hiện sau cổ áo đập thẳng vào mắt. Anh ta bỗng nhiên thu tay, rời mắt đi chỗ khác, cởi áo khoác đắt đỏ của mình khoác lên vai Hình Vân, lau nước mắt cho cậu. Hình Vân: “…” Má nó, ai cần anh lau nước mắt, chỉ là một đống mã code trong game chứ đâu phải thật. Anh giai à dừng lại coi, đây là hình tượng giả lập, anh đừng bối rối. Anh làm thế dễ gây hiểu lầm lắm.. Hai người chỉ còn tí máu, đánh nhau túi bụi xong dính một đống debuff, bị đốt máu theo thời gian, Hình Vân hi sinh trước ngã nhào trên đất. *Binh bất yếm trá: dùng đủ mọi thủ đoạn để đạt mục đích, nói vậy mà không phải vậy, tưởng vậy mà không phải vậy.
Hình Vân ngã xuống, anh giai kia cũng vật xuống theo, không kịp lết nửa bước ngã đúng chỗ Hình Vân vừa ngã không lệch miếng nào. Hình Vân: “…” Ghét quá, anh cút ra chỗ khác coi. Con mẹ anh, đồ dưa hấu thối! *Búa thổi hơi =)))
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]