“… Diệp… Ân…... Không được như vậy, ta không phải đến để ăn vụng…”
Vội vàng thu hồi chiếc lưỡi đang quấn lấy nhũ thủ bên dưới, sửa sang lại y phục bản thân bị chính mình làm cho mất trật tự.
“… Hoàng Nhi… ta còn muốn ngủ… Ngươi ngoan đi… “
Dụi dụi mắt to nhập nhèm, còn chưa xác định được người đang trùm trên người mình là ai, đã như bình thường khi sủng Thác Bạt Hoàng, hôn một cái lên mặt hắn.
“Đừng nghịch lửa, Diệp.”
Thác Bạt Diệp lại liên tục vặn vẹo thân mình.
Đây thuần túy chỉ là động tác muốn tìm một vị trí thoải mái, lại không biết người phía trên đã cùng lý trí đại chiến mấy trăm hiệp.
“Grừ! Con dê con xảo quyệt nhà ngươi, chỉ biết dằn vặt Phụ Hoàng.”
Không phải ta chưa cho ngươi “cơ hội”.
Ngươi đã kiên trì “châm lửa” như vậy, trọng trách “dập lửa” đương nhiên chỉ có thể giao cho Phụ Hoàng a.
Thác Bạt Hồng Luật ôm lấy Thác Bạt Diệp ngồi lên người mình, dán ngực vào lưng hắn.
Nâng lên đôi chân dài như bạch ngọc, kéo ra hạ khố gần như trong suốt của hắn, ngón tay đã chui vào trong linh huyệt, không an phận liên tục chuyển động xoa bóp.
“… A a… ha a… ân… ân… a…”
Thanh âm dâm mỹ của ngón tay ma sát vào nội bích, ý thức nguyên bản đã không rõ ràng càng thêm hỗn loạn.
“Ân…”
Còn hơn cả đau đớn tê liệt của lần đầu tiên.
Lần này hoàn toàn mở rộng, hắn chỉ cảm thấy sảng khoái, một luồng tê dại từ nơi riêng tư truyền lên, làm hắn vừa thấy lạ lẫm vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-luyen/136837/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.