“Vậy ngươi chuẩn bị giúp ta nhặt xác đi!”
“Ân…”
“A Diệp, ngươi cũng biết Kim Lăng vốn dĩ là nữ nhi của tướng quân địch quốc của chúng ta chứ?”
“Đã biết!”, đừng mong dùng kế hoãn binh dời đi lực chú ý của hắn, cho rằng đem mẫu hậu yêu thương nhất của hắn ra là có thể buộc hắn thỏa hiệp sao?
“Vậy Kim Lăng có từng nói với ngươi, nàng vì cái gì quyết định hàng phục Tây Vực?”
“Không có!”, Thác Bạt Diệp một chút cũng không muốn nghe phụ hoàng kể sự tích cuộc đời tuyệt luân của hắn.
“Phụ hoàng nói cho ngươi biét làm thế nào mới có thể làm một nữ nhân cam tâm tình nguyện ở lại bên cạnh ngươi”
“…Ân!…”, cái này thì hắn có chút hứng thú.
“Chính là…”
“Chính là?”
“Đem nàng gạo nấu thành cơm”, tiểu dê con cắn câu rồi.
“Lạc hậu…”
Mới vừa ngẩng đầu định hảo hảo cười một trận vào mặt vị phụ hoàng chỉ biết dùng cách thức lỗi thời loạn nháo, không ngờ tới…
“Thật thơm a! Bảo bối Diệp nhi”
Còn cố ý cắn cắn môi dưới hồng nhuận non mềm của hắn.
“Ngươi… … ngươi…”
Lão thiên a! Hắn cư nhiên không nói được nữa.
Không được! Hắn chính là Thác Bạt Diệp.
Thế nhưng… Phụ hoàng có thể nào…
“Xảy ra chuyện gì a? Diệp nhi, lưỡi ngươi bị mèo con tha đi mất rồi sao?”
“Ngươi…”, vẫn còn đang nghẹn giọng.
“Vậy không được rồi, ta còn chưa có ”ăn” được a, thật đúng là con mèo con thích ăn thịt a, mau nói chuyện với phụ hoàng”
Bình tĩnh! Thác Bạt Diệp, hiện tại ngươi cần nhất là hít sâu.
Không thể để con hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-luyen/136830/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.