Mạc Thiên Vũ từ từ đi tới và xuống ngựa,nàng lại gần và nói :
"Nhạc phụ đại nhân,hiền tế muốn cầu thân Nguyệt Lan quận chúa,đây là toàn bộ sính lễ mời người nhận cho ạ ".
Lần lượt từng rương đồ sính lễ được khiêng vào khiến Nguyệt Lan vô cùng bất ngờ.
Dạ Thư Hùng cùng Lam Như Ngọc thì vui mừng cười không khép miệng,họ rất vừa lòng vị hiền tế này.
Mọi người ở đây ai cũng vui mừng cho hai người,thật là một đôi bích nhân,trai thì anh tuấn nữ thì xinh đẹp rạng ngời.
Bà mối cũng đi vào để xem ngày định thân, xem đi xem lại mọi người quyết định một ngày gần nhất là nửa tháng sau để cho hai bên kịp chuẩn bị.
Mọi người lần lượt ra về , không quên dặn nàng nhất định hôn lễ phải mời đông đủ.
Nguyệt Lan vẫn còn chưa thoát khỏi bất ngờ,nàng nhìn chàng còn chàng thì chỉ cười vui vẻ.
Đến khi tiễn mọi người về hết,hai người cùng vào phòng nàng hỏi :
"Hôn lễ có sớm quá không,ta chưa chuẩn bị được gì cả ".
Chàng vuốt nhẹ tóc nàng rồi nói :
"Không có gì là sớm cả,đối với ta một nghìn năm là quá đủ,nếu không phải phụ thuộc vào lễ nghi ta đã đưa thẳng nàng về thiên cung rồi ".
Hai người ôm nhau nằm xuống giường,chàng nhẹ nhàng hôn nàng,cởi lần lượt xiêm y của nàng ra,da nàng rất đẹp,trắng mịn màng,xương quai xanh thật xinh đẹp,ánh mắt chàng tối đi.
Tối hôm đó hai người ở bên trong phòng không ra ngoài ăn cơm,chàng nhanh tay giăng kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-lien-van-nam-thien-hau-cua-than-gioi/2792920/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.