Hắn lủi thủi bước đi trong vô hồn,ánh mắt cúi gằm xuống và kí ức về gương mặt tức giận của nó vừa nãy khiến tim hắn đau nhói,đau đến khó thở...Vì sao hắn lại để cho nó đau trong khi nó là người hắn yêu sâu đậm.Đi trên đường hắn đụng phải Celvin,Celvin nhìn hắn,đầu tóc phất phơ,gương mặt không chút biểu cảm
_Ken, làm gì ngoài này?-Celvin lên tiếng kéo hồn hắn đang bay lơ lửng trên trời xuống
_Celvin...cho tôi hỏi Tuyết Băng, cô ấy đâu rồi?-Hắn nhìn bằng đôi mắt tràn đầy mông lung
_Cậu có chuyện gì với con bé sao?
_Không
_Ừ...tôi tin tưởng cậu thì đừng làm tôi thất vọng-Celvin vỗ vai hắn rồi bước đi, còn hắn suy nghĩ với câu vừa nãy của anh,làm cho lòng hắn nổi lên một vẻ đau thương
Hắn đi tới nơi thường đi tới,bỗng chốc gặp Anna nơi đó,nó thấy hắn thì trở nên tức giận định bước đi khỏi thì hắn lên tiếng
_Cô có thể ở đây cùng tôi không?
_Không
_Tôi xin cô
_Tôi không muốn-nó quay đi
_Xin cô, chỉ lần này hãy cùng tôi tâm sự
_Lần cuối?-nó nhìn
_Được lần cuối-hắn nhìn về phía bầu trời,vài giọt lệ đau thương đã rơi xuống trên đôi mắt mạnh mẽ của hắn
_Tại sao lại khóc? không giống như 1 thằng con trai-nó ngồi chẳng thèm chú ý tới nhiều
_Tôi hôm nay lại làm cái gì đó sai rồi-hắn lau đi,rồi nói
_Sai?
_Ừ
_Với người khác?,hay với anh-nó chợt khinh thường người đang ngồi kế mình
_Với cô ấy-hắn đập tay vào thân cây,máu từ từ chảy xuống
_Cô nào?-nó cười khinh miệt,tuy biết nhưng nó vẫn hỏi
_Linda-nhắc tới thì hắn lại gồng tay lên như muốn giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-lanh-tieu-thu/1324861/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.