Nó đứng trước cổng, khi thấy hắn ra thì lập tức kéo hắn đi làm cho hắn chưa kịp hiểu cái mô tê gì cả
_Em đang dẫn anh đi đâu vậy?
_Ở đây được rồi
_Em muốn nói gì với anh sao?
_Anh đã đưa tôi vào phòng đúng chứ?- nó dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn hắn làm hắn không khỏi đau lòng
_Anh.......
_Sao?
_Anh.....đã......
_Nói
_Đúng vậy anh đã bế em lên đó, có sao đâu?- hắn bực bội hét lên và xông vào định ôm lấy nó
_....chát...., tránh ra, nhớ kĩ đừng bao giờ đụng tới tôi một lần nào nữa- nó tát hắn rồi lạnh lùng bước đi
_Ahahahaha, Linda... em thật sự nhẫn tâm vậy sao, anh không muốn thấy em đối xử với anh như vậy.....LINDAAAAAA- hắn đau khổ
“Em là người đã khiến anh có nụ cười
Em là người đã khiến anh thấy cuộc sống đẹp hơn
Em là người đã khiến anh phải bỏ cái vỏ ngoài lạnh lùng của mình
Nhưng
Em đã quá vô tâm
Em đã quá tàn nhẫn
Sự tàn nhẫn và lạnh lùng của em đã làm anh đau rất nhiều
Anh xin em, xin em hãy một lần thử yêu anh đi.........”
Nó đang bước về nhà và suy nghĩ có phải nó đã ra tay nặng quá hay không, dù sao hắn cũng chỉ muốn tốt cho nó......nó thở dài và quyết quay ngược lại ra hướng công viên
, nó định tới băng ghế thì lại nhìn thấy hắn, hắn đang khóc....chỉ vài giọt rơi thôi, mắt hắn một màu xanh đượm buồn
_Lau nước mắt đi- nó rút chiếc khăn đưa hắn
_Em.....quay lại sao- hắn ngỡ ngàng
_Ừ, tôi xin lỗi vì nặng lời với anh
_Không sao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-lanh-tieu-thu/1324851/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.