Edit & Beta: Direct Kill
Ngày kế, trong nam quán chất hơn trăm cuộn tơ lụa, châu ngọc xếp thành hòm, Dư Tam Nương đeo vòng ngọc phỉ thúy trên tay, nặng đến nỗi nàng không nhấc nổi tay để cầm quạt, Quy Công sai người khênh xuống để kiểm kê, ước ao không thôi.
“Đây chỉ là một phần.” Triệu Úc từ lầu hai đi xuống: “Đợi bản vương hồi kinh, sính lễ sẽ được người đưa tới.”
Dư Tam Nương bận bịu vuốt ve lễ phục.
Triệu Úc gọi nàng, tùy ý tìm chỗ ngồi xuống Tam Nương pha trà rót nước, lại sai Quy công đi hậu viện tìm Từ Phong Cận, kêu hắn nhanh chóng tới đây.
Hôm nay nam quán đóng cửa, mấy chục người bao gồm tiểu quan, thị nữ, gia đinh, giúp việc tụ tập lại một chỗ, tạm biệt Từ Phong Cận.
Có người ước ao có người xem thường, như Lan Nhi Sầm Linh thật tâm không nỡ xa hắn, hay Hân ca nhi trong lòng tràn đầy ghen tỵ.
Từ Phong Cận từ trước đến giờ ít khi nói chuyện cùng với bọn họ, chỉ đi tới trước mặt Sầm Linh căn dặn: “Tuy rằng lời nói của Dư Tam Nương thô lỗ, nhưng không phải không có lý, ngươi nên nhận rõ bản thân đang ở nơi nào, mới có thể tiếp tục sống.”
Sầm Linh cười gật đầu: “Lời Phong Cận huynh nói ta nhớ kỹ, ta nhất định sẽ không để cho Tam Nương bận tâm, nhanh chóng trả lại tiền cho nàng.”
Từ Phong Cận nhìn vào mắt hắn một lúc lâu: “Trả nợ xong ngươi định đi đâu?”
Sầm Linh cụp mắt, ấp úng nói: “Bản thân ta tự có nơi đi, Phong Cận không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-lan-giang-nguyet/49930/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.