Edit & Beta: Direct Kill
Thời điểm Lý Tư Đạt dẫn người đi tìm, Trình Kiều đang cầm bản vẽ trò chuyện với Triệu Úc: “Qua một con phố nữa thì sẽ đến đường Mộc Lan, gia, giờ Thìn sắp qua, nếu tiếp tục đi, các sạp quán chắc hẳn đóng cửa hết rồi.”
“Viên chưởng quỹ còn nói nơi nào nữa không?” Triệu Úc không hề bị lay động, một bên nhìn bản đồ một bên hỏi.
Trình Kiều đáp: “Buổi trưa nói là đến Trường Khánh lâu hoặc Ngọc Hòa lâu, ban đêm là phố Cửu Khúc và Thanh Nhạc phường.”
Triệu Úc suy nghĩ một chút nói: “Điểm tâm cũng đã chậm, trước tiên đi dạo ngắm cảnh cũng được.” Nói rồi nhấc chân định đi, Lý Tư Đạt khí thế hung hăng tiến đến hỏi: “Các ngươi có thấy một tên nam nhân mặc áo xuyên xanh đi qua đây không?”
“Nam nhân mặc áo xuyên xanh?” Trình Kiều nháy mắt mấy cái: “Không vấn tóc? Cài một cây trâm mộc?”
Lý Tư Đạt: “Chính là hắn!”
“Đó là nam nhân?” Trình Kiều trố mắt ngoác mồm: “Ta còn tưởng người leo tường vừa rồi là cô nương nhà ai cơ.”
Lý Tư Đạt nóng nảy: “Đừng nói nhảm, người chạy hướng nào?”
Trình Kiều chỉ chỉ đầu tường: “Mới vừa trèo qua đây, lại lập tức trèo trở về.”
“Mẹ nó!” Lý Tư Đạt nghiến răng nghiến lợi: “Sai người đem cửa thành đóng lại cho ta, không cho phép bất cứ ai được ra khỏi thành! Ta không tin một tên tiểu quan như hắn có thể trèo trời hay lặn xuống biển được, hôm nay dù có đào ba tấc đất cũng phải tìm cho ta!”
Nhìn Lý Tư Đạt vội vàng quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-lan-giang-nguyet/49928/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.