Edit & Beta: DK
Đoàn người dừng lại ở Ninh Châu một ngày, ngày thứ hai mới xuất phát. Lúc này kinh thành mới vừa vào cuối mùa thu, thế nhưng nơi Hoang Bắc đã phủ đầy tuyết trắng, Từ Phong Cận vén mành xe nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ cảm thấy lạnh đến thấu xương, cả người như bị nước bao phủ. Triệu Úc ôn thanh nói câu cẩn thận phong hàn, Từ Phong Cận liền chui vào trong lồng ngực y sưởi ấm, hỏi: “Nơi đây quanh năm đều có tuyết sao?”
Triệu Úc nói: “Sẽ không, tháng sáu tháng bảy nóng nhất tuyết tan, sau đó một tháng tuyết sẽ rơi trở lại.”
Từ Phong Cận hỏi tiếp: “Vậy thì cuộc sống người dân chẳng phải rất gian nan sao?”
Triệu Úc đáp: “Đã tốt hơn trước nhiều rồi, bây giờ quốc khố dư dả, lương thảo sung túc, nhàn hạ còn có thể lên núi săn thú bắn chim, tìm kiếm thức ăn.”
“Săn thú bắt chim?” Từ Phong Cận cảm thấy hứng thú: “Giống như trong chuyện đó hả? Trước tiên cần phải làm bẫy?”
Triệu Úc nói: “Đúng, chuẩn bị chút đồ ăn dân dã và cỏ dại, hoặc vung chút thóc khô, để lên cái giỏ, dưới đáy giỏ sẽ giấu hai chiếc kẹp sắt, không tới một canh giờ sẽ có thỏ rừng chim sẻ mắc câu.”
Từ Phong Cận tò mò: “Nếu như sói hay hổ mắc câu thì phải làm sao?”
Triệu Úc: “Thế thì mang theo cung tên, giấu ở trong tuyết để săn nó.”
Từ Phong Cận nóng lòng muốn thử: “Nhưng ta không biết cưỡi ngựa cũng không biết bắn tên, Úc lang có thể dạy ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-lan-giang-nguyet/2443327/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.