Edit & Beta: DK
Từ Phong Cận “Khà khà” hai tiếng, chỉ vào cửa sổ nói: “Vừa nãy đến, ta gọi vương gia không trả lời, chỉ có thể nhảy qua cửa sổ lại đây dỗ ngài.”
Triệu Úc nói: “Vì sao dỗ ta?”
Từ Phong Cận nói: “Không phải vương gia tức giận sao?”
Triệu Úc hừ một tiếng: “Ngươi cũng biết ta là tức giận? Hai người chúng ta bây giờ tâm ý tương thông, lại vẫn có điều che giấu ta?” Nói xong quay về án thư tiếp tục vẽ tranh, nhưng bức tranh hồ ly vừa mới họa xong không cánh mà bay, không cần nghĩ cũng biết do Từ Phong Cận dấu đi, đành phải cầm bút lên vẽ lại lần nữa. Từ Phong Cận mở cửa phòng cầm lấy cơm nướcgửi trong tay Trình Kiều nghênh ngang bưng vào đặt ở trước án thư, rồi chống cằm ngắm Triệu Úc vẽ vời.
Hắn cũng không biết nên nói chuyện này thế nào, suy nghĩ một chút hỏi: “Địa vị mẫu thân chúng ta trong cung thế nào?”
Triệu Úc nói: “Xem như là đứng đầu sáu cung.”
Từ Phong Cận hỏi: “Có nghĩa là không ai có thể bắt nạt được?”
Triệu Úc mặt lạnh mày nhạt nói: “Địa vị của mẫu thân, cũng chỉ là danh xưng mà thôi.”
Từ Phong Cận nhìn chăm chú y nửa ngày, muốn nói lại thôi, Triệu Úc cất lời: “Muốn hỏi gì liền hỏi, bản vương không giống vương phi, mọi việc đều phải giấu giấu diếm diếm.”
Từ Phong Cận trừng mắt nhìn, lúc này kiểm điểm bản thân, đi tới bên người Triệu Úc nghiêng đầu cười cười, nhanh chóng hôn y một cái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-lan-giang-nguyet/2443316/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.