Edit & Beta: Direct Kill
Trình Kiều đứng ở trước cổng vương phủ nhìn đông nhìn tây hồi lâu, rốt cuộc nhìn thấy hai người Triệu Từ chậm rãi trở về, hắn vội vàng nghênh đón, còn chưa kịp hỏi chuyện, đã bị Từ Phong Cận miễn cưỡng nhét vào tay một chiếc đèn hoa đăng, Trình Kiều nhất thời không dám nhận, chỉ lo bị lừa, hỏi hắn: “Ngươi làm gì?”
Từ Phong Cận cười đến chân tình: “Khổ cực Trình Kiều ca rồi, đèn này tặng ngươi.”
Trình Kiều sốt sắng hỏi: “Vì sao tặng ta?”
Từ Phong Cận đương nhiên đáp: “Tặng thì tặng thôi, còn cần có lý do?” Sau đó chuyển giọng nhẹ nhàng hỏi Triệu Úc: “Giờ ta hồi phủ hả?”
Triệu Úc nói: “Trở về đi, nhớ nghỉ ngơi sớm.”
Từ Phong Cận chắp tay sau lưng gật đầu liên tục, lại nói: “Ngài cũng vậy.”
Nói xong, hai người liền nhìn nhau một hồi lâu, Trình Kiều đứng ở một bên nhìn Từ Phong Cận, lại liếc nhìn Triệu Úc, cuối cùng đưa mắt dừng trên đèn hoa đăng, thầm nghĩ: Sao cảm thấy hai người này có chút kỳ quái?
Bình minh ngày kế, Từ Phong Cận dẫn theo Sầm Linh đi đến trạch viện của Tiêu thế tử, Tiêu Địch đến đây năm, sáu ngày, cũng đến lúc nên trở về. Mới bước vào cửa, chỉ thấy tùy tùng hay đi theo bên người Tiêu Địch đi đến trước mặt, Từ Phong Cận hỏi: “Thế tử chưa dậy sao?”
Tùy tùng chắp tay hành lễ: “Bẩm Vương phi, thế tử đã dậy, tuy nhiên hôm nay có chút tâm sự, mặt ủ mày chau cả buổi.”
Từ Phong Cận trợn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-lan-giang-nguyet/2443269/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.