Edit & Beta: Direct Kill
Ngày kế, trời trong gió mát, một hàng tuấn mã được cột ở bờ sông, nhàn nhã đứng gặm cỏ, Từ Phong Cận cầm con diều vẽ hình người hôm qua ở trước mặt Triệu Úc sửa chữa: “Vốn định đưa ngài hôm nay, nhưng không biết tại sao lại vẽ quá dở, đành coi như thôi vậy.”
Triệu Úc không chú ý con diều, ngược lại nhìn thấy trên tay hắn có mấy vết thương nhẹ, như là bị gỗ trúc cứa qua, liền hỏi: “Dùng thuốc chưa?”
Từ Phong Cận còn tưởng là dùng thuốc gì, thuận theo ánh mắt của y nhìn thì thấy đang rơi ở tay mình, cười toe toét nói: “Không sao không sao, vết thương nhỏ mà thôi, không yếu ớt như vậy.”
Triệu Úc thấy xác thực không có chuyện gì, lúc này mới nhìn kỹ hình người bạch y tóc đen vẽ trên diều, nét vẽ xiên xiên vẹo vẹo, nếu như ai mắt kém nhìn vào, còn tưởng là yêu quái nhà ai tu luyện không tốt bị bắt phong ấn lên con diều, nhưng y không chê, đang định đưa tay đón lấy, thì Tiêu Địch đứng ở cách đó không xa hướng về phía Từ Phong Cận hô: “Mau tới đây thi!”
Từ Phong Cận tay cầm cuộn dây đáp một tiếng: “Đến liền!” Rồi quay lại nói với Triệu Úc: “Cái này không tốt, hôm nay thả tạm vậy, về nhà sẽ làm cho ngài con diều độc nhất vô nhị khác!”
Triệu Úc vừa mới duỗi tay ra đành thu hồi lại, y vốn muốn nói rằng cũng không tính quá xấu. Mắt nhìn hai người đang đứng cách đó không xa, chuẩn bị thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-lan-giang-nguyet/2443267/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.