Cuộc phẫu thuật diễn ra hết sức thành công. Do được đưa đến bệnh viện kịp thời lại thêm thể chất của Tiêu Mặc Vũ cũng không tồi nên đến rạng sáng ngày hôm sau, cậu đã qua khỏi cơn nguy kịch, sau đó được chuyển sang phòng hồi sức cấp cứu mà Thụy Hành Phong đã chuẩn bị riêng cho cậu. Tuy nhiên do bị mất máu quá nhiều nên cậu vẫn hôn mê chưa tỉnh. Ngồi trông Tiêu Mặc Vũ suốt một ngày một đêm, đến tảng sáng hôm sau mà cậu vẫn chưa tỉnh lại, Thụy Hành Phong cũng mệt mỏi vô cùng. Cuối cùng, đành nghe lời khuyên của Diêu Bân, vội vàng quay về biệt thự, thay rửa qua loa rồi lập tức phi xe đến bệnh viện. Trên đường đi anh nhìn thấy một cửa hàng hoa trước cổng bệnh viện, nghĩ nghĩ thế nào bèn dừng lại mua một bó hồng đỏ thắm. Gửi xe xong, Thụy Hành Phong cầm bó hồng được thắt gói gọn gàng trong tay với một vẻ mặt nghiêm túc, từng bước từng bước, đi về phía phòng bệnh của Tiêu Mặc Vũ ……… Trong lòng không thôi lo lắng hồi hộp, giống như một thiếu niên ngây thơ lần đầu biết yêu, đi gặp người mà mình yêu thương nhất. Bây giờ thì anh đã hiểu vì sao lần đầu tiên gặp nhau, trên nét mặt Tiêu Mặc Vũ thoáng hiện ra biểu tình vừa vui vừa buồn, tâm trạng của cậu khi ấy có lẽ cũng giống hệt anh lúc này đây. Đứng trước cửa, Thụy Hành Phong dừng lại một chút, hít sâu một hơi rồi mới nhẹ nhàng đẩy cửa ra …. Anh tưởng tượng tới hình ảnh say ngủ của cậu đẹp tựa thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-hoang-dich-da-thu/107960/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.