Tinh thần cố gắng không ngừng của bọn họ khiến cho Tích Lỗ không khỏi âm thầm bội phục. Nhìn thấy những người đó đều đang bận với công việc của mình, Tích Lỗ và Miêu Miêu đem lương khô còn thừa của mình chia cho bọn họ. Mặc dù điều này cũng không tạo ra tác dụng bao nhiêu, nhưng vẫn còn hơn không có. Tích Lỗ vốn định đi bắt một ít dã thú cho bọn họ, nhưng lại bị Ngân Nãng ngăn lại. Ngân Nãng nói rất đơn giản, lúc Niệm Băng ly khai đã bảo hắn phụ trách tất cả công tác hậu cần. Nếu như biết những người này tùy tiện ăn những thứ khác, thì không khác gì vi phạm mệnh lệnh của Giáo Chủ. Mà việc này, giáo chúng của Huyết Sư giáo tuyệt đối sẽ không làm. Ngay cả lương khô mà Tích Lỗ cho bọn hắn, Ngân Nãng cũng chỉ phân cho mấy tên thuộc hạ kém cỏi nhất, không kiên trì được mà thôi. Vì vậy, Tích Lỗ cũng chỉ có thể bỏ ý niệm trong đầu này đi, để mặc bọn họ tiếp tục cố gắng. 
- Tích Lỗ đại ca, đã hai ngày rồi, sao Niệm Băng Ca ca còn chưa trở lại? Huynh ấy không phải nói hai ngày sẽ về sao? Huynh ấy rốt cuộc đi đâu? 
Miêu Miêu nhìn bốn phía. 
Tích Lỗ mỉm cười nói: 
- Niệm Băng ca ca của ngươi luôn lo lắng rất chu đáo. Hắn đã nói hai ngày sẽ trở về thì hôm nay nhất định sẽ trở về. Ta nghĩ, hắn là đi chuẩn bị các công tác hậu cần. Lần này trở về, nhất định mang về một ít thực vật. Dù sao những người này đều 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-hoa-ma-tru/3004665/chuong-419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.