Nghe Phượng Hư nói như vậy, Niệm Băng và Ngọc Như Yên mới chú ý đến. Nham thạch núi lửa phát ra nương theo một màn Hào quang màu vàng nhạt bắn thẳng lên trời. Nhưng, cột lửa mà Nham thạch nóng chảy tạo thành lại giống như như tình cảnh Kim Sắc Phượng hoàng phong ấn núi lửa. Mặc dù đang điên cuồng phun ra, nhưng như có vật gì đó hạn chế nên không có một chút Nham thạch nóng chảy nào bắn ra bên ngoài. Giống như lời Phượng Hư Trưởng lão nói, nơi này của bọn họ mặc dù Hỏa nguyên tố rất dày, nhưng nhiệt độ cũng không tăng lên bao nhiêu. Không khí xung quanh mặc dù bị méo mó, nhưng nhiệt độ vẫn còn có thể chịu được. Phát hiện đó, khiến cho trong lòng Niệm Băng và Ngọc Như Yên lại dấy lên một tia hy vọng. Niệm Băng nói: 
- Phượng Hư Trưởng lão, chúng ta bây giờ nên làm thế nào? Chẳng lẽ cứ đợi thế này sao? 
Phượng Hư gật đầu nói: - Không sai, đúng là phải đợi. Băng Phượng hiện, Phượng Hoàng thăng, đây là một chuyên quan trọng mà Điển tích Phượng Hoàng chúng ta ghi lại. Mà tất cả những việc xảy ra trước mắt nói cho chúng ta biết, Núi lửa này không phải bộc phát bình thường, trong đó nhất định tồn tại bí mật. Cho nên chúng ta phải chờ đợi. Ta nghĩ lúc Núi lửa ngừng phun, thì chân tướng sự thật sẽ hiện ra trước mắt chúng ta. Chúng ta là hậu duệ của Phượng Hoàng, tổ tiên chúng ta sao lại vứt bỏ chúng ta đi chứ. Niệm Băng ngươi còn nhớ lời ngươi nói với ta khi vừa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-hoa-ma-tru/3004645/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.