Ngoại trừ Dung Thân Vương đứng tại chỗ không động đậy, bảy Trưởng lão Huyết Sư giáo đều cung kính nói: 
- Ra mắt giáo chủ. 
Mặc dù với thân phận bọn họ không cần cúi đầu, nhưng lễ nghi không thể bỏ được. 
Niệm Băng vội vàng cung kính nói với mấy vị Tiền bối: 
- Ra mắt các vị Trưởng lão. Gia gia, người sao cũng đến đây? 
Vẻ mặt Dung Thân Vương trở nên ngưng trọng, mặt bình tĩnh như nước, nhìn Tích Lỗ ở bên cạnh, trầm giọng nói: 
- Nghe nói ngươi trở thành sứ giả của Băng Nguyệt Đế quốc, có chuyện này sao? 
Từ khi Dung Băng có được tin tức Niệm Băng đã đến, lại biết Niệm Băng triệu bảy Trưởng lão đến nghị sự, nên lão lập tức chạy đến đây. 
Niệm Băng vuốt cằm nói: 
- Không sai. Con lần này chính là đại biểu cho Băng Nguyệt Đế quốc mà đến. Đây là Tích Lỗ đại ca là bằng hữu của con. Người một nhà cả, không có gì không tiện cả 
Vừa nói, Niệm Băng vừa đi đến ghế chủ tọa ngồi xuống. 
Dung Thân Vương vẫn luôn nhìn theo Niệm Băng, nhìn thấy hắn ngồi xuống, lạnh lùng nói: 
- Việc này ngươi cần phải giải thích cho ta 
Niệm Băng lạnh nhạt trêu chọc, nói: 
- Gia gia, một khi người đã giao Huyết Sư giáo cho con, như vậy, người nên tin tưởng vào quyết định của con. Tôn chỉ của Huyết Sư giáo là gì con hiểu rất rõ. Con có khả năng xử lý được. Người đến vừa khéo, con cũng đỡ phải đi tìm người. Có một số việc con muốn bàn bạc với người đây. 
Vẻ mặt Dung Thân Vương dịu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-hoa-ma-tru/3004617/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.