Niệm Băng gật đầu đáp: "Là thật. Mụ, nơi này không có ngoại nhân, ta cứ việc nói thẳng. Không sai, ta quả thực có quan hệ với Dung gia, Dung Thân Vương chính là thân gia gia của ta, mặc dù từ nhỏ đã thoát ly Dung gia, thế nhưng, ta vẫn chính là người của Dung gia. Thế nhưng, lần này tới đây, ta quả thực là vì Băng Nguyệt đế quốc. Đồng thời, cũng là vì Áo Lan." 
Ngọc Như Yên kinh ngạc nói: "Ngươi chuẩn bị làm thế nào? Niệm Băng, hiện tại thế cục rất loạn, sợ rằng không dễ điều khiển. Đối với Áo Lan đế quốc chúng ta mà nói, bất luận là Hoa Dung đế quốc cường đại trở lại, hay là Lãng Mộc đế quốc lợi dụng cơ hội bây giờ để làm suy yếu Hoa Dung đế quốc, thì đều không có lợi ích gì. Cho nên, Nhu nhi mặc dù quyết định kết minh với Lãng Mộc đế quốc, cũng không bằng lòng xuất binh." 
Niệm Băng nói: "Ý của ta và Lạc Nhu là giống nhau, kết minh tất phải làm, nhưng xuất binh thì lại không nhất định. Tam quốc kết minh, Hoa Dung đế quốc nhất định không dám khinh phạm. Hình thành cục diện nam bắc giằng co, cục diện cân bằng như vậy mới là hoàn mỹ. Nếu một phương lớn mạnh, đối với Áo Lan và Băng Nguyệt cũng không có gì tốt. Ta tin tưởng năng lực của Lạc Nhu tiểu thư, tại phương diện này, trí tuệ của nàng so với ta thì mạnh hơn nhiều." 
Lạc Nhu có chút bất mãn nói: "Đừng mãi gọi tiểu thư tiểu thư, chẳng lẽ ngươi sẽ không biết gọi khác được sao? Ta 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-hoa-ma-tru/3004609/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.