Hắc Ám Thiên Hương thò tay tới lân phiến màu xanh lục trên ngừơi Niệm Băng gõ gõ, mỉm cười nói: "Rất chắc chắn, bất quá chúng nó phải biến mất ngay lập tức. Lúc trước ngươi hung hăng càn quấy như vậy, bây giờ là ta lấy công báo tư thù, ngươi phải chịu nhẫn nại thôi" . Câu cuối cùng vừa hết, Hắc Ám Thiên Hương lập tức di động, thân thể của nàng hóa thành một cái bóng màu đen quay xung quanh Niệm Băng thành một vòng tròn nhỏ. Mười ngón tay linh họat giống như mười con rắn sống động, kèm theo âm thanh hài hòa, trước mặt Niệm Băng không ngừng dẫn động. Mỗi một lần dẫn động, mười ngón lại nhẹ nhàng điểm trên người hắn. Cái này nhìn như va chạm rất nhỏ nhưng lại khiến cho Niệm Băng cảm giác hoàn toàn khác; không phải đau đớn, mà là tiếng vang trong trẻo, tiếng vang vỡ vụn của lân phiến. Cương thi chi thể của Niệm Băng không cảm giác đau đớn, nhưng mà Thiên Hương mỗi lần gõ nhẹ, đều đã có một đạo lực thấu xương thâm nhập vào trong cơ thể. Không chỉ có phá hư lân phiến ở ngòai, đồng thời cũng phá hủy cơ nhục, kinh mạch cùng với xương cốt trong cơ thể hắn. Nghe xương cốt mình vỡ tan , đó là một loại cảm giác thế nào? Có lẽ chỉ có người chính thức nghe qua mới biết được. Cho dù cái này tịnh không đau nhức, nhưng đối với tinh thần lại có áp lực thật lớn. Thân thể của Niệm Băng dần dần mềm ra. Cùng với sự bể nát của xương cốt, kinh mạch vỡ nát, chỉ có tử vong khí tức cuồn cuộn chống đỡ hắn không ngã xuống. Luồng khí thanh lương hòan toàn dung nhập vào thân thể Niệm Băng. Hắn nhắm mắt lại, cố nén sự khó chịu do tim đập nhanh, toàn bộ đều bị tử vong khí tức bao phủ. Thân thể Thiên Hương trong không khí xoay một vòng kì dị, lại quái dị dung nhập vào trong thân thể Niệm Băng. Tinh thần lực chấn động kịch liệt, vô số luồng khí từ bốn phương tám hướng điên cuồng hướng đại não Niệm Băng dâng trào đến. Quang mang chợt lóe, Niệm Băng phát hiện lân phiến trên người của mình đã hoàn toàn biến mất. Toàn thân lõa lồ đang trôi nổi trên hồ nước Tử Vong. Cái Tử Thần chi hồ này giống như đang sôi sục, cuồn cuộn không ngừng, từng tầng tử vong khí tức nồng đậm hóa thành từng đạo ánh sáng màu xám hình mũi khoan không ngừng hướng vào trong cơ thể Niệm Băng đâm tới. Tất cả đều đang biến hóa không ngừng, Thiên Hương bềnh bồng tại nơi cách Niệm Băng ngoài mười trượng. Nàng nhìn hắn, thình thoảng di chuyển, chỉ huy tử vong khí tức không ngừng hướng Niệm Băng tụ tập. Thời gian từng giây từng phút trôi qua, ngoại trừ Thiên Nhãn huyệt có tinh thần lực bảo hộ ra, thân thể Niệm Băng đã từ cương thi chuyển thành chân chính tử linh của tử vong. Ngay cả Ám ảnh khôi lỗi cũng dưới sự khống chế của Thiên Hương cùng Phệ Ma đao cùng dung nhập vào thân thể hắn. Trải qua quá trình phá hủy, xây dựng lại; tử vong năng lượng mãnh lịêt xung kích lại khiến tinh thần lực của Niệm Băng tiêu hao hơn 80%, nhưng hắn đã quen chịu đựng thống khổ nên còn tiếp tục kiên trì được. Thân thể truyền tới một trận nhẹ đau đớn như kim châm, Niệm Băng kinh ngạc phát hiện cảm giác mất đi nhiều ngày đã trở lại. Mặc dù không có sinh mệnh khí tức, nhưng hắn đã lại có cảm giác của con người. Từng kinh mạch màu xám nổi lên rõ ràng, một luồng khí tức cuồn cuộn không ngừng từ trong huỵệt ở trước ngực truyền vào từng bộ phận của thân thể. Đó chính là Tiên Thiên chi khí quen thuộc a!. Chỉ có điều Tiên Thiên chi khí bây giờ tựa hồ cùng tử vong khí tức hoàn toàn dung hợp lẫn nhau, không có một chút bài xích. Chúng không ngừng trong thân thể Niệm Băng di động, mà tử vong khí tức của ngoại giới lại biến thành Tiên Thiên chi khí, không ngừng từ ngoài thâm nhập vào. Tiên Thiên chi khí này không bị Niệm Băng khống chế, mà là cùng thân thể hắn không ngừng dung hợp. Phệ Ma đao từ thân thể Niệm Băng trôi nổi xuất ra, dẫn theo khí tức màu đen huyền phù trước mặt hắn. Niệm Băng rõ ràng nhìn thấy ở giữa bụng mình dần dần ngưng kết ra một viên cầu năng lượng đen nhánh, khí tức quen thuộc kia chẳng phải là Hắc ám ma pháp sao? Hắn vui mừng một trận, chẳng những đã có cảm giác, lại có cả ma pháp, cái này này mới tuỵêt vời làm sao ! Đáng tiếc nơi đây là thác nước Tử thần, phía dưới là Tử thần chi hồ, cũng không có ma pháp nguyên tố hệ khác, cho nên hắn khôi phục cũng chỉ là Hắc ám ma pháp mà thôi. "Tốt rồi, ngươi bây giờ có thể thả lỏng, tiếp tới là thời gian cải tạo lâu dài. Ngủ một giấc đi, khi ngươi tỉnh lại, tất cả đều sẽ trở nên tốt hơn." Thanh âm nhu hòa của Thiên Hương vang lên trong đầu Niệm Băng . Tiên Thiên chi khí điên cuồng bốc lên trong cơ thể hắn đột nhiên trở nên nhu hòa lại, tinh thần dần thả lỏng. Ý nghĩ mệt mỏi cuốn lấy đại não, Niệm Băng chỉ cảm thấy chung quanh đều đã trở nên hư ảo. Thân thể của hắn đã tiến vào một thế giới ẩm ướt, dưới cảm giác buồn ngủ, hắn dần dần mất đi tri giác, từ từ trầm vào trong Tử Thần chi hồ. Nhìn Niệm Băng dần dần trầm xuống hồ nước, Hắc Ám Thiên Hương không khỏi lộ ra một tia mỉm cười nhàn nhạt, lẩm bẩm nói : "Ngốc tiểu tử này ý chí quả là kiên định. Nguyên lai giữa người với người khi hôn môi lại có cảm giác kỳ diệu như thế! mình thật muốn cho hắn hôn lại lần nữa" . Khuôn mặt xinh đẹp của Thiên Hương có chút đỏ lên, khiến nhìn nàng có thêm vài phần sinh khí. Qua lần hôn môi kia, bị kích thích mạnh mẽ không chỉ là Sinh Mệnh chi thần Tạp Áo, đồng thời còn có nàng. Hơn nữa, nàng cũng bị kích thích tuỵêt không nhỏ hơn Tạp Áo, nếu không cũng sẽ không đem tất cả bí mật trong lòng nói ra. Thiên Hương luôn luôn khát vọng trải qua cuộc sống của người bình thường, cùng Niệm Băng tiếp xúc khiến nàng đối với cuộc sống bình thường càng ước mơ. Sở dĩ không cho phép các Thần nhân đặt chân lên Ngưỡng Quang đại lục, nguyên nhân lớn chính là vì tương lai của các nàng. Hủy diệt chi thần, Thời gian chi thần và Trật tự chi thần cùng các nàng mặc dù suy nghĩ khác nhau, nhưng trước khi chưa có thắng bại, đối với Tình Tự chi thần này cũng không dám đắc tội quá nhiều. Cho nên bọn họ mới yên lặng bảo vệ Ngưỡng Quang đại lục mấy năm nay. Thiên Hương nhẹ nhàng bay tới phía trên nơi Niệm Băng chìm xuống, song chưởng chậm rãi dang ra. Mực nước của Tử Thần chi hồ không ngừng dâng lên, mà dòng thác đổ xuống lại ngưng chảy. Tử Thần chi hồ dần dần hình thành một thủy cầu thật lớn, thân hình Thiên Hương chợt lóe, chui vào trung ương của cầu nước, ôm lấy Niệm Băng đã mất đi tri giác. Nàng dẫn theo một tầng khí lưu màu đen, đem thân thể hai người hoàn toàn quấn quanh một chỗ, tùy ý để từng vòng tử vong khí tức mãnh lịêt chung quanh không ngừng xâm nhập vào, quang mang màu xám dần dần chuyển thành màu đen. -------------------------------------------- Ngưỡng Quang đại lục - Hàn Lĩnh. Bốn đạo hào quang trong không trung không ngừng biến hóa. Mắt thường căn bản không thể thấy rõ động tác của bọn họ, chỉ có thể nhìn thấy hai luồng hồng, hai luồng lam trong không trung không ngừng lấp lánh, tiếp xúc nhau. Ma pháp nguyên tố trong không khí ba động kịch lịêt, băng và hỏa khí tức tràn ngập trong Hàn Lĩnh mênh mông không hơi người này. Bốn đạo năng lựơng kia trong không trung ngưng mà không tan, mỗi một lần công kích họăc phòng ngự đều dẫn theo từng đoàn quang mang mãnh lịêt. Pháp lực ngưng luyện mặc dù không có phá hư toàn bộ xung quanh, nhưng từ sự bóp méo vặn vẹo của không khí cũng có thể nhìn ra năng lượng này không lồ như thế nào. Hai hồng, hai lam bốn đạo quang mang trong không trung xuyên qua xuyên lại hết sức bắt mắt. Từ cường độ và thể tích của quang mang mà thấy thì một đạo hồng quang trong đó rõ ràng không lưu loát lắm, về cường độ cũng so với ba đạo hào quang yếu hơn rất nhiều. Về sự khống chế, rõ ràng cũng không khống chế chuẩn xác như ba đạo quang mang kia. Mặt khác trong ba đạo quang mang, cũng có một đạo lam quang yếu hơn, nhưng về khống chế lại cực kỳ tinh diệu, thường thường có thể tránh thoát sự công kích của các hào quang khác ; rồi từ vị trí thích hợp quay trở lại công kích, tạo nên hiệu quả không tưởng được. "Không đánh nữa... Không đánh nữa, thực là không công bình." Hồng quang vừa thu liễm, đạo hồng quang yếu nhất kia bay ra khỏi vòng chiến. Ở bên cạnh hiện ra thân hình một cô gái đang phùng miệng, mặt có vẻ bất mãn, chính là Tuýêt Tĩnh xinh đẹp động lòng người. Thấy nàng ngừng lại, ba đạo quang mang khác cũng đều tiêu tán, hiện ra hình dạng nguyên bổn. Hai đạo quang cực mạnh dĩ nhiên là tỷ muội Phượng Nữ, Lam Thần; lam quang hơi yếu một chút chính là Long Linh. Tuyết Tĩnh nhìn tam nữ, ủy khuất nói: "Rất không công bằng, các người có Thiên Nhãn huỵêt, khống chế năng lượng đơn giản giống như lấy đồ trong túi. Ta thì không thể, thật không dễ dàng đòi tên Gia Lạp Mạn Địch Tư kia giúp ta tăng tới cảnh giới Vũ Thánh , nhưng vẫn còn kém các ngươi nhiều như vậy. Không thú vị, ta cũng muốn được khai mở Thiên Nhãn huyệt ." Long Linh dưới chân là một đoàn bạo phong tuyết ngưng kết , hạ xuống trước người Tuyết Tĩnh : "Tĩnh Tĩnh, đừng cư xử như tính khí của tiểu hài tử nữa. Gia Lạp Mạn Địch tư đại ca không phải đã nói qua sao, trong các Khiếu Huyệt của nhân loại thì Thiên Nhãn huỵêt là khó mở ra nhất; ngươi nhất định phải tuần tự dần dần tiến tới, cẩn thận kẻo tẩu hỏa nhập ma đấy." Tuyết Tĩnh nhìn hình dáng ân cần kia của Long Linh, không khỏi bật cười, nói: "Được rồi, ngươi nghĩ rằng ta thực sự tức giận a! Mặc dù so với các ngươi còn kém nhiều , nhưng trong khỏang thời gian này ta lại tiến bộ nhanh nhất. Ài… thật sự là ghen tị với các ngươi , tên Niệm Băng kia lại dùng sinh mệnh lực giúp các ngươi mở ra Khiếu Huỵêt, thật không biết hắn nghĩ thế nào nữa". Lời vừa khỏi miệng, nàng liền nghĩ thấy có chút không ổn, tới câu cuối cùng thanh âm rõ ràng thấp xuống, nhưng lấy năng lực của Long Linh, Phượng Nữ và Lam Thần, lại làm thế nào mà không nghe được ! Long Linh sắc mặt ảm đạm : "Nếu Niệm Băng có thể vui vẻ ở bên cạnh chúng ta, ta thà không cần Thiên Nhãn huỵêt này. Hắn cũng đã rời đi nửa năm rồi, nhưng một chút tin tức cũng không có." Tuyết Tĩnh áy náy nói: "Thực xin lỗi Linh Nhi, đều là ta lắm miệng. Yên tâm đi, Niệm Băng làm sao không thương nhớ các ngươi chứ? Hắn nhất định sẽ còn sống trở về. Hắn tiêu hao nhiều như vậy, chữa thương cũng cần thời gian mà. Ngươi đừng khẩn trương sốt ruột, ta tin rằng không cần nhiều thời gian, các ngươi có thể nhìn thấy hắn." Phượng Nữ đến bên cạnh Long Linh, giống như đại tỷ ôm bả vai nàng, mỉm cười nói: "Tĩnh Tĩnh nói rất đúng, Niệm Băng nhất đinh sẽ trở về. Tốt rồi, chúng ta tiếp tục tu luỵên đi, Linh Nhi, đừng quên mục tiêu của chúng ta." Long Linh ngẩng đầu, trong mắt tràn đầy kiên nghị, dùng sức gật đầu hai lần : "Sẽ không quên, ta vĩnh viễn cũng không quên ! Tốt, chúng ta tiếp tục bắt đầu." Cúi đầu ngâm vài câu chú ngữ, quang mang màu lam trong nháy mắt cường thịnh lên, ở mi tâm nàng phát lên một đạo quang tuyết màu bạc, dưới sự tác dụng của bạo phong tuyết lại một lần nữa bay vào không trung. Nửa năm trôi qua, các nàng dứơi sự chỉ bảo của các Long Vương không ngừng tu luyện, Ma pháp sư Long Linh cố gắng nhất, nàng mặc dù bề ngoài nhu nhược, nhưng nội tâm lại cực kỳ kiên nghị. Nàng biết rõ thực lực của chính mình so với Phượng Nữ và Lam Thần kém rất nhiều, cho nên trong khi tu luyện nỗ lực gấp bội. Trong thời gian nửa năm ngắn ngủi, có sự hỗ trợ của Thiên Sứ chi lệ + khai thông Thiên Nhãn huỵêt, hơn nữa bản thân cố gắng không ngừng, nên bây giờ nàng đã có được thực lực cấp bậc Ma đạo sư. Thậm chí đã mở ra được Tiên thiên lĩnh vực của mình, mặc dù còn so kém Phượng Nữ tỷ muội, nhưng khoảng cách đã rút ngắn rất nhiều. Tiến bộ của Phượng Nữ ổn định nhất, nàng vốn là ngừơi thực lực mạnh nhất trong chúng nữ. Mở ra Thiên Nhãn huỵêt tương đương mở ra trước mắt một cánh cửa lớn của con đường tu luyện. Nửa năm nay, nàng đã nhảy vọt , đem Phượng Hoàng cửu biến tu luyện tới đệ ngũ biến sơ kỳ; tốc độ tăng cực nhanh, cả chính nàng cũng có chút khó tin. Lam Thần mặc dù không tu luyện vũ kĩ, nhưng dưới sự chỉ đạo của Phượng Nữ, nàng đem Phượng tộc mật kỹ kết hợp với Băng phượng chi thể của mình, càng thông suốt đường lối; cùng Băng hệ ma pháp dung hợp, khiến cho Băng Tuyết nữ thần lĩnh vực của mình có biến hóa kịch lịêt. Cường độ Băng hệ ma pháp của nàng cũng được Thiên Sứ cải tạo thân thể có sự đề tăng to lớn. Trong tam nữ, chỉ có Phượng Nữ cùng Niệm Băng phát sinh qua quan hệ. Niệm Băng chiếm Băng Phượng xử nữ chi thể của nàng, vốn ở tu vi ma pháp đạt được lợi ích thật lớn, đáng tiếc hắn trực tiếp dùng sinh mệnh trớ chú ma pháp, còn chưa kịp phát huy cái tốt này đã biến thành cương thi. Nhưng Lam Thần lại không giống, nàng chiếm đựơc đồng trinh chi thân của Niệm Băng, đối với lợi ích của nàng cũng là rất lớn. Mấy ngày nay nàng cố gắng tu luỵên, thực lực đã cùng Phượng Nữ không phân hơn kém . Nếu như nhị nữ liên thủ, dưới tình huống các Long Vương không sử dụng Chung cực Long ngữ ma pháp, bất luận Long Vương nào đều đã không phải đối thủ của các nàng. Nhìn thấy tam nữ tiếp tục cố gắng tu luyện, Tuyết Tĩnh lầm bầm nói: "Các nàng thật sự đều điên rồi, mỗi ngày ngoại trừ minh tưởng thì là thực chiến, không để cho bản thân có thời gian nghỉ ngơi. Xem ra danh hiệu Phong nữ này của ta nên tặng cho các nàng mới đúng. Hừ, Gia Lạp Mạn Địch Tư xú gia hỏa kia, không chịu nghĩ biện pháp giúp ta khai mở Khiếu Huỵêt, ta tìm hắn tính sổ ". Nàng không nguyện ý thừa nhận, chỉ có điều là từ sau khi ăn điểm tâm chưa gặp qua Hỏa Long, lại có chút nhớ nhung hắn. Thực chiến trong không trung tiếp tục như trước , cho đến khi Long Linh tiêu hao toàn bộ Ma pháp lực mới dừng lại. Phượng Nữ tỷ muội và Long Linh ngồi cùng một chỗ, vừa hấp thu Tiên Thiên chi khí trong không khí, vừa tham khảo lẫn nhau các kinh nghiệm trong thực chiến để cùng lĩnh hội. Tam nữ cùng một chỗ tu luyện, dễ dàng tiến bộ hơn so với đơn độc tu luyện nhiều. Nguồn truyện: Truyện FULL "Tỷ, chúng ta khi nào thì hành động? Ta nghĩ thực lực của chúng ta bây giờ chênh lệch không nhiều, nếu có thể lẻn vào Băng Thần tháp, rất có thể đem bá phụ, bá mẫu cứu ra." Sau khi thoát ly Băng Thần tháp, bởi vì quan hệ của Niệm Băng nên Lam Thần đối với phụ mẫu của Niệm Băng đã đổi cách xưng hô. Phượng Nữ lắc đầu : "Thần Thần, chúng ta vẫn không thể cấp bách. Nhờ vả ngừơi khác là nhất định làm, nhưng chúng ta phải cố gắng đề thăng thực lực. Băng Tuyết nữ thần tế tự đã trở thành Thần Hàng sư nhiều năm, nghe Gia Lạp Mạn Địch Tư đại ca nói bà ta lại mở thêm ba Khiếu Huỵêt. Cho dù ba chúng ta liên thủ, cũng không có khả năng là đối thủ của bà; hơn nữa chúng ta còn phải an toàn mang theo bá phụ bá mẫu ly khai nơi đó, cho nên phải có nắm chắc hơn mới làm. Đợi nửa năm nữa đi, chúng ta sẽ cố gắng tu luyện trong thời gian này, thực lực sẽ tiếp tục tăng lên độ cao khác. Tới khi đó, nếu Niệm Băng còn chưa có trở về, chúng ta liền hành động." Long Linh cúi đầu, có chút nghẹn ngào nói: "Phượng tỷ, nếu…nếu Niệm Băng thật sự không về được, chúng ta đây...".
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]