Tích Lỗ vẫn chạy ra thật xa, rồi mới giảm dần tốc độ, thở dốc từng tiếng, hắn đem Niệm Băng thả trên mặt đất "Mẹ nó, nguy hiểm thật nguy hiểm thật, may mắn không làm cho đám Triết Biệt này đi lên, nếu không hai chúng ta gặp phiền toái lớn rồi". 
Niệm Băng nửa cười nửa mếu nhìn hắn nói: "Có lẽ người gặp phiền toái chính là ta, với thực lực của ngươi, Triết Biệt này có đến cũng không khó khăn". 
Tích Lỗ lắc lắc đầu, mở mặt nạ trên khôi giáp ra, phun một ngụm máu tươi, "Mấy tên Triết Biệt này mạnh hơn ngươi nghĩ, chúng nó dùng sừng phát ra công kích chẳng những hỏa thuộc tính năng lực rất mạnh, hơn nữa kích lực đánh vào phi thường cường hãn, lúc vừa rồi chống đỡ nhiều công kích như thế, ta bị vài vết thương nhẹ. Cũng may mấy năm nay ta không ngừng cố gắng tu luyện, nếu không, nếu tốc độ chậm hơn một chút, bị chúng nó đuổi theo, dù ta muốn chạy cũng rất khó. Nguơi biết không? Vừa rồi công kích lực của chúng đánh trúng đều cũng là khôi giáp trên người ta hóa giải. Ải nhân tộc trấn tộc chi bảo thần khải giáp không có dễ dàng bị công phá như thế." 
Niệm Băng mỉm cười nói: "Xem ra nếu không có ngươi trợ giúp, ta muốn trốn thoát khỏi đàn Triết Biệt này e là không có khả năng." 
Tích Lỗ cười nói: "Ngươi không cần phải quá khiêm nhường, kỳ thật, ta cảm giác tinh thần lực của ngươi phi thường cường đại. Ta từng thấy qua cường giả trong cường giả. Chính là chủ thần trước kia, so với ngươi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-hoa-ma-tru/3004539/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.