Đại trưởng lão lạnh nhạt cười : "Khảo nghiệm kỳ thật rất đơn giản, đề mục chỉ có một ". Vừa nói lão vừa vung tay lên, một căn hương (rễ cây thơm) xuất hiện trong tay . Nhìn Đại trưởng lão tiện tay triệu hóan không gian ma pháp vật phẩm, Niệm Băng trong lòng lay động; vị Đại trưởng lão này nguyên lai là ma pháp sư, nhưng mà tại sao lão không giống ba vị trưởng lão kia mặc ma pháp bào ?" 
Trong khi Niệm Băng nghi hoặc, Đại trưởng lão tiếp tục nói: "Muốn thông qua khảo nghiệm rất đơn giản. Căn hương này có tên là Long Thiên hương, mặc dù nó rất nhỏ, nhưng thời gian đốt rất dài, khoảng gần nửa canh giờ. Hương có công hiệu định tâm an thần, khảo nghiệm tính từ thời điểm hương bắt đầu cháy. Trong quá trình này, chỉ cần ngươi có thể chịu đựng được toàn lực công kích của bảy lão già chúng ta, liền tính là đã qua cửa." 
Nghe Đại trưởng lão nói xong, Niệm Băng không khỏi hít một hơi khí lạnh. Hắn có thể khẳng định bảy vị trưởng lão hơn trăm tuổi này đều là cao thủ cấp bậc Vũ Thánh và Ma Đạo sư, hơn nữa theo tuổi tác bọn họ mà luận thì kinh nghiệm chiến đấu dĩ nhiên cực kỳ phong phú. Muốn dưới sự liên thủ cường công của bọn họ mà duy trì gần nữa canh giờ, đối với mình mà nói quả thật quá khó khăn. Chỉ cần nghĩ đến sức mạnh liên thủ của bảy vị trưởng lão cũng khiến cho Niệm Băng sống lưng phát lạnh. 
Đại trưởng lão xem vẻ mặt Niệm Băng ngây ra , liền mỉm cười: 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-hoa-ma-tru/3004419/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.