Niệm Băng trong mắt toát ra tình cảm thắm thiết : "Hy vọng là như vậy. Gia gia, ta muốn chuẩn bị cho trận đấu ngày mai, xin ngài hộ pháp cho ta". 
Đêm đã khuya Niệm Băng mới lặng lẽ về tới lữ điếm. Phượng Nữ còn chưa ngủ, đang đợi hắn trở về. 
"Nha đầu ngốc, sao không đi ngủ trước đi? Đã trễ thế này rồi ", giọng nói Niệm Băng có chút trách cứ. 
Phượng Nữ mỉm cười : "Chàng chưa trở lại ta ngủ không được, nhân tiện luyện công một lát. Người như chúng ta đây ngủ hay không ngủ cũng đâu quan trọng". 
Niệm Băng ôm Phượng nữ vào trong lòng, nhẹ giọng nói: "Ngày mai sẽ kết thúc thi đấu, sáng sớm ngày mốt chúng ta sẽ rời khỏi nơi này." 
Phượng nữ ánh mắt buồn bã : " Khi kết thúc thi đấu, ta cũng nên trở về Phượng tộc." 
Niệm Băng lắc đầu: "Hiện tại nói mấy cái này còn quá sớm, bây giờ chúng ta hãy nói chuyện vui vẻ. Chờ khi kết thúc thi đấu, khi đó nàng hãy quyết định". 
Phượng Nữ trong lòng dường như cảm giác có chút bất an, nhẹ giọng nói: "Niệm Băng, không biết vì cái gì mà mấy ngày nay ta cảm giác dường như có người đang theo dõi chúng ta." 
Niệm Băng mỉm cười: "Nàng đa tâm rồi, chắc đó là người do ca ta phái tới bảo vệ chúng ta". 
Phượng Nữ lắc đầu : "Không, những người do ca ca chàng phái tới ta đều có thể cảm giác rõ ràng, nhưng dường như phảng phất đâu đây có ánh mắt đang nhìn chúng ta, ta có cảm giác nhưng lại không nắm bắt được." 
Niệm Băng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-hoa-ma-tru/3004303/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.