Phượng Nữ kéo cổ Niệm Băng, chủ động dâng hiến bờ môi thơm, "Niệm Băng, ta không nghĩ tới ngươi lại có thể thông cảm cho ta như vậy." 
Niệm Băng cười hắc hắc, nói: "Bất quá, nếu ngươi cứ câu dẫn ta như vậy, ta sợ rằng sẽ không nhịn được, ngươi cũng nên cẩn thận." 
Phượng Nữ hoảng sợ, lập tức nhảy ra khỏi lòng Niệm Băng, nhìn tiếu ý trên mặt hắn, mới hiểu được hắn cố ý dọa mình, tức giận nói: "Ngươi thật là xấu xa. Mới vừa đáp ứng cùng ngươi ở một chỗ, ngươi liền cố ý trêu ta." 
Niệm Băng đứng lên, trong mắt lộ vẻ ôn nhu, "Ngươi đi đường xa như vậy, trước tiên lên giường ngủ một lát đi, ngươi xem, mấy ngày này ngươi gầy đi nhiều. A, được rồi, ngươi còn chưa ăn cơm. Ta đi mua chút gì cho ngươi ăn." 
Phượng Nữ làm nũng nói: "Không, ta không cần ăn thực vật gì, ta muốn ăn thức ăn ngươi làm. Niệm Băng, ngươi biết ta lúc nào bắt đầu có hảo cảm với ngươi không? Chính là khi ngươi chuyên chú làm món cơm bồ câu cho ta, thêm vào mỹ vị của cơm bồ câu, mới khiến ấn tượng của ta đối với ngươi khắc sâu như vậy." 
Nghe nàng nói vậy, Niệm Băng không khỏi cười khổ nói: "Ta nghe người ta nói qua, muốn vào tim một nam nhân, trước hết phải đối phó với cái miệng của hắn, không nghĩ tới lời này lại trái ngược ở chúng ta." 
Phượng Nữ cười nói: "Sao, ngươi không muốn nấu cho ta ăn sao?" 
Niệm Băng nhìn nàng thật sâu, "Ta nguyện ý vĩnh viễn nấu cho ngươi ăn. Cho đến ngày ta 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-hoa-ma-tru/3004258/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.