Hồ ly vừa lao ra, thấy có người đến lập tức quay trở lại. Quan Quan vựng đầu chuyển hướng đến bên cạnh Miêu Miêu, chỉ có nãi ngưu, giống như trước không ngừng phun sữa ra, nhưng bị Bình Triều liên tiếp huy vũ áo choàng ngăn trở. 
"Niệm Băng ca ca" Âm thanh Miêu Miêu tràn ngập ngạc nhiên, nàng từ phía sau thoát ra, nắm chặt bàn tay to của Niệm Băng . 
Do kích động nên khuôn mặt nhỏ nhắn của Miêu Miêu đỏ lên, nàng dùng sức lắc lắc tay Niệm Băng, tựa hồ như quên mất đang đối mặt với cường địch. 
Niệm Băng có chút xấu hổ liếc mắt nhìn Miêu Miêu một cái, rồi lập tức chăm chú nhìn Bình Triều, lạnh lùng nói: "Ngươi đến từ hắc ám, tại sao muốn công kích bằng hữu của ta? " 
Bình Triều không trả lời câu hỏi của Niệm Băng, chỉ chăm chú nhìn Thánh Diệu đao trong tay hắn, rồi đột nhiên toàn thân run rẩy kịch liệt, nửa trên người nằm phục xuống. Niệm Băng tưởng hắn muốn công kích, lập tức cầm ngang trường đao trong tay, nhanh chóng niệm chú ngữ. 
"U U…lực lượng quang minh, chúng ta trước tiên hãy rời khỏi nơi này " Kim quang Thánh Diệu đao gây cho Bình Triều cảm giác sâu khôn lường, mặc dù hắn cũng không e ngại lắm, nhưng cũng không thể không bận tâm đến U U. 
U U ánh mắt phẫn nộ nhìn chằm chằm tiểu trư Quan Quan, hai tay không ngừng vuốt bụi đất trên người, đối với bệnh thích sạch sẽ của ả thì hành vi của Quan Quan là không thể tha thứ được. 
Bình Triều đột nhiên phát ra một tiếng kêu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-hoa-ma-tru/3004194/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.