Lam Vũ đứng dậy cười ha ha: "Được, được! Niệm Băng, sau này nơi này chính là nhà của con". 
Ngọc Như Yên đưa mắt nhìn Niệm Băng, Niệm Băng vốn chỉ muốn nhận Ngọc Như Yên làm mẹ nuôi, nhưng không muốn làm mất mặt nàng, liền đành phải dày mặt, có chút xấu hổ hô: "Nghĩa phụ" 
Ngọc Như Yên liếc mắt nhìn Gia Lạp Mạn Địch Tư, lại hỏi Niệm Băng: "Các người phải đi luôn hôm nay sao? Là có chuyện gì quan trọng? Hay là ở lại trong phủ vài ngày đi hả?" 
Niệm Băng nhìn về phía Gia Lạp Mạn Địch Tư, ánh mắt có ý hỏi, Gia Lạp Mạn Địch Tư lười biếng thoải mái duỗi lưng nói: "Không phải nhìn ta, ta chẳng có vấn đề gì, chỉ cần có nhiều đồ ăn ngon là được." 
Ngọc Như Yên mỉm cười nói: "Thành Áo Lan là thủ đô của đế quốc Áo Lan, đồ ăn cũng có chút danh tiếng hay là thưởng thức một chút, đánh giá một chút, các ngươi trước tiên cứ ở lại đây. Tầm Nhi, ngươi lo sắp xếp vài căn phòng cho Niệm Băng." 
Gia Lạp Mạn Địch Tư ngáp một cái nói: "Ăn no rồi sao lại thấy có chút mệt nhọc, Niệm Băng ta đi ngủ, khi nào ăn cơm lại gọi ta là được rồi." 
Niệm Băng thầm nghĩ, ăn no rồi đi ngủ, đó không phải là lợn sao? Bất quá hắn bây giờ đang hy vọng Gia Lạp Mạn Địch Tư đi khỏi, trong lòng hắn còn vô số chuyện chưa rõ muốn hỏi Ngọc Như Yên. Gia Lạp Mạn Địch Tư vừa đi khỏi tầm mắt, tỷ muội Như Ý, Như Mộng cũng mừng rỡ cáo lui, lúc này sớm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-hoa-ma-tru/3004168/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.