Thế nhưng, bọn họ không hề phát hiện, ngay sau khi bọn họ ly khai, một tiếng nuốt nước bọt từ sâu bên trong huyệt động mơ hồ truyền lại, còn kèm theo một thanh âm phẫn nộ. "Mẹ nó, sao động này lại nhỏ như vậy, thơm quá, thơm quá, thơm quá. Quên đi, ta đi ngủ thôi. Mấy thứ tiểu trùng tử làm ra sẽ không thể ngon được. Đúng, nhất định không ngon, ngủ, ngủ, …." 
Nghỉ ngơi suốt ba ngày, thương thế của mọi người đều có chuyển biến tốt, vết thương trên vai Niệm Băng đã khép lại, thế nhưng, với hắn mà nói, đây cũng chẳng tính là chuyện tốt, gân cốt đã đứt, bên ngoài da khép lại cũng không thể nói lên điều gì, cánh tay này của hắn tạm thời đã bị phế. Tin tức tương đối tốt là Tử Thanh Kiếm đã thanh tỉnh, bởi vì không hao hết thể lực, sau khi khôi phục hắn vẫn còn sinh long hoạt hổ như trước. 
"Tạp Lạc hội trưởng, ta xem, chúng ta đi vào bên trong động dò xét trước, người bị thương trước hết đợi ở chỗ này, đợi khi tìm được đường ra, rồi trở về đón bọn họ." Niệm Băng nói. 
Tạp Lạc gật đầu, đáp: "Niệm Băng, vết thương của ngươi không nhẹ, cũng lưu lại đi, có chúng ta mấy người cùng Phượng Nữ cô nương đi là đủ rồi." 
Niệm Băng lắc đầu, nói: "Ta không sao, ta trên người còn có không ít quyển trục, nói không chừng có thể giúp đỡ các ngươi, Lý Đắc lão sư, pháp lực của người khôi phục đến đâu rồi?" 
Lý Đắc nói: "Đã hoàn toàn khôi phục, ta cũng đi cùng các ngươi, mọi người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-hoa-ma-tru/3004111/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.